CÓ MỘT DÒNG SÔNG
Có một dòng sông buồn lắm
Em kể tôi nghe thường tắm giữa giòng
Từ thủa còn mơ Thánh Gióng
Vươn mình lồng lộng đuổi đánh xâm lăng
Có một dòng sông mưa nắng
Em kể tôi nghe thường khoắng mái chèo
Tuổi mộng lần hồi úa héo
Trên bến quê nghèo một nắng hai sương
Có một dòng sông khói sương
Em kể tôi nghe ngọt đường mặn muối
Gác mái lên đường rong ruổi
Xa bà mẹ quê, tiếc nuối cuộc tình
Có một dòng sông điêu linh
Em nhặt hoàng hôn ghép tình vụn vỡ
Hư thực đôi bờ bỡ ngỡ
Em đốt tờ thơ gọi Thánh Gióng về
Chiều nay nhớ bến sông quê
Em ngồi em khóc hẹn thề Trà Giang
MƯA KHUYA
Tình cờ
trở lại ngày xưa
Nửa khuya tím tái cơn mưa lạnh lòng
Ga buồn
ướt vách rêu phong
Tiễn em về lại tơ hồng đồi Vom
Tạ từ
hơi ấm rạ rơm
Củ khoai chia với
chén cơm sớt cùng
Tạ từ
đàn bặt ngang cung
Em
mang một nữa bến sông
theo chàng
Ta
từ biệt buổi hồng hoang
Theo bao tiếng gọi huy hoàng
trên cao
Dốc đời
xuôi mấy hư hao
Chợt chiều phố lạ ta chào…
Gặp nhau …
Sâu trong đáy mắt nhìn nhau
Mưa khuya
ga vắng
tự lau lệ lòng
Chào nhau…
rẽ lối tang bồng
Mai không hò hẹn nhẹ lòng cho nhau …
LÁ BÀNG ĐỎ
Lá bàng đỏ
rơi góc sân …
Em tôi đứng đó tần ngần
chưa đi
Điều gì
vướng mắt vương mi
Em về
vớt lại xuân thì hôm qua?
Phía sau
vụng dại nhạt nhòa
Một tà áo mộng
Hoàng hoa bạc lòng.
Cười vương giọt nắng ửng hồng
Rớt bên cửa lớp
mấy dòng thơ xanh
Ta nghe cơn mộng chòng chành
Nhặt dăm lá đỏ để dành cho em.
HAI NGẢ MỘNG MƠ
Hai đầu
Hai ngả
Hai ta
Đất Nam
Trời Bắc
Mặn mà hay không?
Nửa đời
Nửa đục
Nửa trong
Cơn mơ
tan dạ nát lòng
Tam Thương!
Chuông Thiên Ấn
Gõ vô thường
Gởi ai cơn mộng hoang đường bấy nay …
Trương Vô Kiến