Chiều mưa trên xứ Quảnghôm nay trời đổ cơn mưa lạ tí tách bên hiên chạnh cõi lòng cô bé nhà bên có về không để mặc riêng ai nỗi xót xa cho đến thu buồn vàng nỗi nhớ mắt ai ngấn lệ thấm bờ vai ừ thôi em đi không trở lại anh buồn thơ thẩn với chiều mơ tâm tư dấu kín đời trai trẻ mặc sầu vương vấn kiếp đơn côi có biết không em đời nỗi trôi từ độ đông tàn xuân qua khẽ thả tình rong rủi với gió mây đuổi sầu rượt nhớ phủi tâm tư biết vậy ngày ấy xé phong thư chôn bóng hình em trọn kiếp này nói thế thôi em đừng tưởng thật anh nào có thể dấu con tim mang bóng hình em với nỗi niềm trọn đời tình chỉ thêm chồng chất Văn Quốc Nhân (Tịnh Thiện-Sơn Tịnh-Quảng Ngãi) |