Bất chợt
Em mô rồi không thấy nói năng chi
Chiều mùa đông mưa nhạt nhòa bến nhớ
Con phố lặng nhìn dấu xe loang lổ
Em mãi một mình rời phía nhớ anh!
Em mô rồi, dấu chấm hỏi quẩn quanh
Nỗi buồn tỉnh bơ ngó tình buồn tĩnh lặng
Cho dẫu thế mình cũng đừng xa vắng
Dấu tương tư duyên kiếp mộng hững hờ.
Em mô rồi ? Anh cứ gọi trong mơ
Gào thật lớn cho con tim hoài nhớ
Cơn mưa chiều ướt áo em mắc cỡ
Tương tư về bất chợt đêm không trăng .
Chiều và đêm 30-3, Nhâm Thìn-2012
Hà Văn Sĩ (Hương Trà)