Hồng Mơ gọi xuân về

tháng 2 27, 2013 |
PNO - Vừa phát hành album pop ballad Mơ, cô ca sĩ Tiếng hát truyền hình lại sắp sửa tung sản phẩm âm nhạc mới với giai điệu rộn rã: Xuân, xuân ơi!


Tham gia thị trường âm nhạc đã lâu, nhưng năm 2012 mới thực sự là năm hoạt động sôi nổi của Hồng Mơ khi cô liên tiếp ra mắt các sản phẩm âm nhạc.
Thừa thắng xông lên với single Déjà Vu – Thoáng thấy anh ở dòng nhạc bán cổ điển, sang trọng, Hồng Mơ tiếp tục cho ra mắt album online Mùa thu chết với những tình khúc kinh điển cũng để lại nhiều dấu ấn đẹp. Sau khi phát hành album, Hồng Mơ đã ngay lập tức bắt tay thực hiện album online nhạc xuân với những bản phối tươi vui rộn ràng chào đón mùa xuân mới, làm phong phú thực đơn tinh thần ngày Tết cho khán giả.
Nếu  là sản phẩm âm nhạc gần gũi với sinh viên qua những ca khúc dễ nghe, dễ thuộc như: Em nhớ, Đừng nhớ em nữa, Đau, Mơ, Nhớ thì Xuân, xuân ơi đem đến một màu sắc khác hẳn.

Tươi vui, rộn rã với những ca khúc hân hoan chào đón mùa xuân như: Lắng nghe mùa xuân về (Dương Thụ), Cảm ơn một đóa xuân ngời (Quốc Bảo), Tình ca mùa xuân (Tôn Thất Lập), Xuân họp mặt (Văn Phụng)…, giọng hát truyền cảm, được đào tạo bài bản của Hồng Mơ đã được thể hiện tối đa.
Ngoài ca hát, năm 2013 này Hồng Mơ còn chuẩn bị cho các dự án điện ảnh và quảng cáo.
BÌNH CHÂU



 Nguồn:
http://phunuonline.com.vn/giai-tri/am-nhac/hong-mo-goi-xuan-ve/a86302.html
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Pho tượng như người thật ở chùa Quán Sứ

tháng 2 27, 2013 |
Từng sợi gân tay, làn da, mái tóc cho đến cặp lông mày của hòa thượng Thích Thanh Tứ đều được nặn y như thật khiến nhiều người đi lễ chùa ngạc nhiên khi biết pho tượng ngồi trong tủ kính được làm bằng sáp.

Đây là thành quả của các tăng, ni, phật tử Thái Lan hiến tặng. Họ từng có tâm nguyện này từ năm 2008 nhân dịp Đại lễ Phật đản Liên hợp Quốc tại Hà Nội. Năm đó đoàn Phật giáo Thái Lan đã đến thăm chùa Quán Sứ và gặp hoà thượng Thích Thanh Tứ.


Thầy Thiện cho hay, hôm chuyển về pho tượng đầu tiên, khi qua cửa kiểm soát tại sân bay, nhân viên làm thủ tục đề nghị cho xem hộ chiếu của nhà sư còn lại vì tưởng pho tượng là người thật.
Đây là thành quả của các tăng, ni, phật tử Thái Lan hiến tặng. Họ từng có tâm nguyện này từ năm 2008 nhân dịp Đại lễ Phật đản Liên hợp Quốc tại Hà Nội. Năm đó đoàn Phật giáo Thái Lan đã đến thăm chùa Quán Sứ và gặp hoà thượng Thích Thanh Tứ.
Thầy Thiện cho hay, hôm chuyển về pho tượng đầu tiên, khi qua cửa kiểm soát tại sân bay, nhân viên làm thủ tục đề nghị cho xem hộ chiếu của nhà sư còn lại vì tưởng pho tượng là người thật.
"Qua nhiều lần thử từ đất sét đến thạch cao, cuối cùng tượng được nặn bằng sáp", thầy Thiện nói.

Hai đại đức Thích Minh Quang và Thích Minh Nguyệt, đệ tử của hòa thượng Tứ hiện trụ trì tại chùa Phật Tích (Vientian, Lào) đã trực tiếp đứng ra phối hợp với Phật giáo Thái Lan làm tượng.

Dù quan sát ở góc nào, tượng cũng khá giống người thật.

Bàn tay trái đang lần tràng hạt với những nét nổi gân xanh như thật.

Bàn chân được tạo ngón với những đường nét rất chân thật.

Pho tượng tại chùa Quán Sứ này dự kiến sẽ được chuyển về chùa Thái Phù (huyện Sóc Sơn, Hà Nội), nơi đệ tử của hòa thượng Thích Thanh Tứ đang trụ trì.

Hoà thượng Thích Thanh Tứ giữa tại Đại lễ Phật đản năm 2010. Gần 2 năm sau, ngày 26/11/2011, đại lão hòa thượng đã viên tịch ở tuổi 85.


Hoàng Hà

 Nguồn: http://vn.news.yahoo.com/pho-t%C6%B0%E1%BB%A3ng-nh%C6%B0-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-th%E1%BA%ADt-%E1%BB%9F-ch%C3%B9a-qu%C3%A1n-050715829.html






Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bắt tạm giam em ruột Dương Chí Dũng

tháng 2 23, 2013 |

Ông Dương Tự Trọng (52 tuổi), phó cục trưởng Cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội (Bộ Công an), bị bắt do tham gia tổ chức cho bị can Dương Chí Dũng bỏ trốn.
 
Ngày 22-2, Cơ quan An ninh điều tra - Bộ Công an tống đạt quyết định khởi tố bị can, thực hiện lệnh khám xét, bắt tạm giam đối với ông Dương Tự Trọng về hành vi tổ chức người khác trốn đi nước ngoài theo điều 275 Bộ luật hình sự.

Cơ quan điều tra xác định ông Dương Tự Trọng là một mắt xích trong vụ án “Trần Văn Dũng cùng đồng bọn tổ chức người khác trốn đi nước ngoài” khi tham gia tổ chức cho bị can Dương Chí Dũng, nguyên cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam, bỏ trốn trước khi cơ quan điều tra thực hiện lệnh bắt tạm giam để điều tra trong vụ án tham nhũng xảy ra tại Vinalines.

Ông Dương Tự Trọng là em ruột ông Dương Chí Dũng, quê quán tại Hải Dương, sinh ra và lớn lên tại Hải Phòng. Ông Dương Tự Trọng tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội, sau đó công tác tại Công an Hải Phòng, từng giữ các chức vụ trưởng Phòng cảnh sát hình sự, rồi phó Giám đốc Công an TP Hải Phòng, sau đó được điều chuyển công tác lên Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự an toàn xã hội (Bộ Công an), giữ chức vụ cục phó Cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội.

Thời điểm cơ quan cảnh sát điều tra, Bộ Công an khởi tố điều tra vụ án tham nhũng tại Vinalines, ông Dương Tự Trọng đang làm phó giám đốc Công an Hải Phòng. Trước khi cơ quan điều tra thực hiện lệnh bắt tạm giam một ngày, ông Dương Chí Dũng bỏ trốn và sau đó bị bắt tại nước ngoài để di lý về nước để điều tra.

Xác định vụ việc giúp Dương Chí Dũng bỏ trốn ra nước ngoài có sự tham gia của nhiều cán bộ công an là một vụ việc phức tạp, Cơ quan An ninh điều tra, Bộ Công an được chỉ đạo vào cuộc điều tra chuyên án này.

Sau đó, Cơ quan An ninh điều tra khởi tố vụ án “Trần Văn Dũng cùng đồng bọn tổ chức người khác trốn đi nước ngoài”, khởi tố bị can, bắt tạm giam hàng loạt cán bộ công an và một số ngành liên quan.

Cụ thể, ngoài Trần Văn Dũng, cơ quan an ninh điều tra đã khởi tố và bắt giam thượng tá Vũ Tiến Sơn (47 tuổi, nguyên Phó Trưởng phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm Hình sự, CATP Hải Phòng), trung tá Hoàng Văn Thắng (43 tuổi, Đội trưởng thuộc Phòng Cảnh sát Môi trường, Công an TP Hải Phòng), thiếu uý Nguyễn Trọng Ánh (cán bộ Phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm Hình sự, Công an TP Hải Phòng) và Đồng Xuân Phong (nguyên cán bộ Cục Hải quan Hải Phòng). Như vậy, ông Dương Tự Trọng là bị can thứ 6 trong vụ án bị khởi tố để điều tra về hành vi trên.

Theo Báo Tuổi trẻ
Nguồn: 
http://baoquangngai.com.vn/channel/2024/201302/Bat-tam-giam-em-ruot-duong-Chi-dung-2220653/
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Nhớ con cá Bống sông Trà

tháng 2 15, 2013 |

Đặc sản Quãng Ngãi qua ca dao tục ngữ

 Chim mía Xuân Phổ
Cá Bống Sông Trà
Kẹo Gương Thu Xà
Mạch Nha Mộ Đức

Chỉ bốn câu vỏn vên 16 chữ, người bình dân đã giới thiệu được cả bốn ăn đặt sản nỗi tiếng của Quảng Ngãi, gắn nó với những địa danh tiêu biểu. Về đặc sản cá bống Sông Trà, có thể kể đến những câu ca dao khác, như:

Phải đâu chàng nói mà xiêu
Tại con cá bống tại niêu nước chè.

Nước chè lá Minh Long sắc đặc phải nói là rất ngon sau mỗi bữa cơm, nhất là bữa cơm có cá bống Sông Trà kho tiêu. Dân gian đã mượn chuyện tình duyên đôi lứa để làm cái "đòn bẩy" để bật lên sức hấp dẫn. Cũng với kiểu như vậy, với Don, một đặc sản bình dân, lại có câu:

Con gái còn son
Không bằng tô don Vạn Tường.

Nghèo thì nghèo, nợ thì nợ
Cũng kiếm cho được con vợ bán don
Mai sau nó chết cũng còn cặp ui

Quảng Ngãi là xứ mía đường, nên dễ hiểu ca dao cũng đề cập đến đường mía đặc sản.

Ở đây mía ngọt đường nhiều
Tìm trai xứ Quảng mà yêu cho rồi

Nước mía trong cũng chẳng thành đường
Anh thương em thì anh biết chớ thói thường ai hay

Cùng cần biết xưa kia có nơi đặt ra lệ phạt người bẻ trộm mía để ăn, nên mới có cái hoạt cảnh khôi hài này.

Mía ngọt tận đọt
Heo béo tận lông
Cổ thời mang gông
Tay cầm lóng mía
Vừa đi vừa hít
Cái đít sưng vù

Chuyện mía lan sang chuyện đường với nhiều loại đường đặt sản như đường cát:

"Thiếp gửi cho chàng,
một cục đàng rim,
một tiềm đường cát",

Bậu về nhớ ghé Ba La,
mua cân đường phổi cho ta với mình".

Bên cạnh Mạch nha, đường phổi còn có đường phèn:

"Thơm ngon như món mạch nha,
Ngọt qua đường phổi,
thơm qua đường phèn..."

Cũng có thể kể ngoài đảo Lý Sơn còn có bánh ít lá gai nổi tiếng:

"Muốn ăn bánh ít lá gai,
lấy chống hải đảo sợ dài đường ghe.

Quế

Ở rừng thì có đặc sản quế Quảng nỗi tiếng ở Trà Bồng, song lại gắn với ý niệm xa xôi, cách trở:

"Lựu tìm đào, đào chẳng tìm lê,
lên non tìm quế, quế vế rừng xanh".

Quế Trà Bồng cũng vang danh không kém gì mía đường:

Ai về Quảng Ngãi
Cho tui gởi ít tiền
Mua dùm miếng quế lâu niên
Đêm về trị bệnh khỏi phiền bà con.

Don

Don là đặc sản của vùng sông Trà (Quảng Ngãi). Món này có thể ăn với bánh tráng, hoặc xào với hành xúc bánh tráng nướng; ăn kèm ớt xanh, tiêu hành rất dậy vị.


Khi có dịp qua địa phận Quảng Ngãi, ngang sông Trà Khúc và đặc biệt, qua thôn Vạn Tượng, xã Tư Bình, Sơn Tịnh... làm sao bạn không bị hút tầm mắt vào những tấm biển mộc mạc bên đường: Don.

Don họ nhuyễn thể hai mảnh, vỏ nửa đen nhạt nửa vàng lợt, hình quả trám, to bằng móng tay út người lớn, dài hơn một phân. Vỏ thường mỏng hơn các loài ốc khác, hai mảnh vỏ chụm vào nhau, ở phía trên mỏng hơn dưới bụng. Ruột don màu phổi bò, pha màu vàng và có những tua hồng bao quanh. Don nằm sâu dưới cát (khoảng 5 phân), mỗi năm chỉ nổi lên một lần, với mực nước ngập khoảng một mét. Cứ từ tháng giêng âm lịch đến cuối mùa hạ, người dân miền đông Quảng Ngãi, nơi con sông Trà đổ ra biển (cửa Đại Cổ Lũy) lại rủ nhau đi nhủi (cào, bắt) don. Thật lạ kỳ, don chỉ sinh ra nơi nước "chè hai" (nước lợ, nước cửa biển), và cũng chỉ có thôn Vạn Tượng là nhiều và ngon nhất.

Khi nhủi don về, người ta loại bỏ hết rong rêu và các loại ốc hến khác, rồi đem ngâm với nước vo gạo khoảng nửa ngày. Đun sẵn một nồi nước hâm hẩm, một ui nước thì bốn bát don vỏ, thêm một chút muối sống (muối hột). Khi nước sôi bùng lên thì dùng đũa bếp khuấy mạnh và đều cho don há miệng, nhả tất cả chất ngọt làm cho nước don có mùi vị. Gạn nước luộc để riêng, ruột don đãi sạch vỏ. Cho don và nước luộc vào đun sôi một lần nữa. Chuẩn bị các gia vị như ớt xanh, tiêu xay, tỏi, hành, rau thơm...

Khi ăn, người ta thường húp cả nước lẫn ruột, và ăn kèm bánh tráng gạo. Bánh tráng cũng có hai loại, hoặc nướng để bẻ miếng nhỏ bỏ vào ăn kèm, hoặc bánh tráng một hai nắng, xé nhỏ như sợi mì Quảng, cho một vắt nhỏ vào tô và chan nước. Một tô don chỉ có một muỗng nhỏ ruột, châm một tí nước mắm nguyên chất và rau thơm, hành lá... là có thể thưởng thức một thứ kỳ tuyệt, lạ lùng. Don ngon không phải vì cầu kỳ, đắt tiền, hay vì gắn kết với một kỷ niệm xưa... mà ngon vì thế đất, vì con nước "chè hai" đã làm cho nó ngọt lạ ngọt lùng. Ngoài ra, don còn được xào khô với hành lá xúc bánh tráng nướng, nấu canh với dưa hồng hay nấu cháo với mè...


Một chút chua chát, người dân kể chuyện tình lắt léo trắc trở do không môn đăng hộ đối mà vô hình trung lại giới thiệu được cái giá trị của đặc sản mắm nhum:

Sớm mai anh ngủ dậy
Anh súc miệng
Anh rửa mặt
Anh xách cái rựa quéo
Anh lên hòn núi Quẹo
Anh đốn cây củi còng queo
Anh than với em cha mẹ anh nghèo
Đôi đũa tre yếu ớt không dám quèo con mắm nhum. 

Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Ca Dao Quảng Ngãi -Sưu tầm 2

tháng 2 15, 2013 |

Bao giờ núi Ấn hết tranh
Sông Trà hết nước anh đành xa em
Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh
Liều mình lén mẹ theo anh phen này
Sớm mơi xuống Quán Cơm em thấy hòn núi Hó
Chiều qua Đồng Có em thấy hòn núi Tròn
Về nhà than với chồng con
Ra đi gan nát dạ mòn vì đâu
Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương cô bậu ghé nhà mà thăm
Sông Trà sát núi Long Đầu
Nước kia chảy mãi rồng chầu ngày xưa
Núi Long Đầu lưu danh hậu thế
Chùa Thiên Ấn ấn để hậu hoàng
Ai về xứ Quảng cho nàng về theo
Ai về núi Bút, Quán Đàng
Núi bao nhiều đá dạ thương chàng bấy nhiêu
Ba La, Vạn Tượng, Cầu Mông
Chạy quanh chạy quéo cũng về đồng Ba La
Ai về Cỗ Lũy cô thôn
Nước sông Trà Khúc sóng dồn lăn tăn
Ai về quê ấy Nghĩa An
Ghé thăm phong cảnh Chùa Hang, Bàn Cờ
Tư Nghĩa, Cửa Đại là đây
Gành Hàu, núi Quế đá xây nên chùa
Dưới thời bông súng nở đua
Ngó lên trên chùa đá dựng kiểng giăng
Ngó qua bên xóm Trường An
Ngó xuống hòn Sụp cát vàng soi gương
Sơn Tịnh có núi Chân Trâu
Có bàu ông Xá, có cầu Rừng Xanh
Bao giờ rừng Thủ hết gai
Sông Trà hết nước mới sai lời nguyền
Tai nghe anh lấy vợ Ba La
Ruột đau từng chặng, nước mắt ra từng luồng
Ba La đất tốt trồng hành
Đã xinh con gái lại lành con trai
Vạn Tượng những chông, những gai
Con gái mốc thích con trai đen sì
Hỡi cô thắt lưng bao xanh
Có về Ân Phú với anh thì về
Ân Phú có ruộng tứ bề
Có sông tắm mát, có nghề mạch nha
Hỏi thăm qua chú bán quynh
Thấy ngoài Bến Ván, Trì Bình gặt chưa?
Bến Ván bán tới Quán Cơm
Gặt chưa không biết, thấy hai cây rơm ú ù
Cò bắt lươn cò trườn xuống cỏ
Lươn bắt cò cò bỏ cò bay
Từ ngày xa bạn đến nay
Đêm đêm tưởng nhớ, ngày ngày trông luôn
Kể từ Cầu Ván, Ao Vuông
Bước qua Quán Ốc lòng buồn lụy sa
Quán Cơm nào quán nào nhà
Ngóng ra Trà Khúc trời đà rạng đông
Buồn lòng đứng dựa ngồi trông
Ngó vô Hàng Rượu mà không thấy chàng
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ con cá bống sông Trà kho tiêu
Phải đâu chàng nói mà xiêu
Tại con cá bống tại niêu nước chè
Chim mía Xuân Phổ
Cá bống sông Trà
Kẹo gương Thu Xà
Mạch nha Mộ Đức
Mứt gừng Đức Phổ
Bánh nổ Nghĩa Hành
Đậu xanh Sơn Tịnh
Cô gái lòng son
Không bằng tô don Vạn Tượng
Nghèo thì nghèo, nợ thì nợ
Cũng cưới cho được con vợ bán don
Mai sau nó chết cũng còn cặp ui
Sơn Tịnh đường đinh
Sa Huỳnh muối trắng
Bậu về nhớ ghé Ba La
Mua cân đường phổi cho ta với mình
Muối Xuân An, mắm Tịnh Kỳ
Khoai lang dưới Trảng, gạo thì Đường Trung
Ai về Cỗ Lũy, Xóm Câu
Nhớ mua đôi chiếu đón dâu về làng
Gái Thanh Khiết giỏi nghề cải giá
Trai Sung Tích chuyên dạ kén dâu
Bao giờ Thiên Mã sang sông
Thì làng Mỹ Lại mới không công hầu
Mía ngọt tận đọt
Heo béo tận lông
Cổ thời mang sông
Tay cầm lóng mía
Vừa đi vừa hít
Cái đít sưng vù
Sông Trà Khúc ai mà tát cạn
Rừng Trà Bồng ai đẵn hết cây
Anh mà đi với thằng Tây
Em đành phải dứt hết dây nghĩa tình
Ai về Sơn Tịnh quê ta
Đừng quên chiến thắng Ba Gia lẫy lừng
Tiếng đồn du kích Tịnh Khê
Lính đi mất xác, quan về mất lon
Ai về Cổ Lũy Cô Thôn
Quê ta Quảng Ngãi mồ chôn quân thù
Chèo ghe xuống Trạm múc dầu
Hỏi thăm chú lái nhức đầu khá chưa
Chưa khá tui bẻ nồi lá cho xông
Mồ hôi tui quạt, ngọn gió lồng tui che
Con mèo trèo lên tấm vách
Con chó dưới ngạch ấm ách chó tru
Thương anh kẻ oán người thù
Lên chùa Thiên Ấn mà tu cho rồi
Chẻ tre bện sáo ngăn sông
Đến khi đó vợ đây chồng mới hay
Chẻ tre bện sáo cho dày
Ngăn sông Trà Khúc đợi ngày gặp em
Qua chùa núi Hó thắp bó nhang vàng
Xin cho bạn cũ lại hoàn như xưa
Trông trời chẳng thấy trời mưa
Rồng đi lấy nước rồng chưa kịp về
Lựu tìm đào, đào chẳng tìm lê
Lên non tìm quế, quế về rừng xanh
Trách ai treo ngọn thắt ngành
Cho chàng xa thiếp cho anh xa nàng
Nhà em có bụi mía mưng
Có con chó dữ, anh đừng lại qua
Qua lại chi cho nàng mang tiếng
Rước khách qua đường sớm viếng chiều thăm
Mía sâu có đốt
Nhà dột có nơi
Tui thấy vui tui mới đến chơi
Ai ve các chị mà làm hơi quá chừng
Lên non tìm quế, ra Huế tìm chồng
Đến đây tìm bạn ruột bầm như dưa
Làm vầy đã thắm tình chưa
Một mình em đứng giữa mưa em chờ
Ba năm quế gãy còn cành
Bình hương tan nát, miếng sành còn thơm
Nhà bà có ngọn mía mưng
Có cô gái út mà ưng ông già
Trồng trầu tưới nước cho vông
Cảm thương cây quế đứng trông một mình
Em nguyền cùng anh một miếng tóc mai
Trước chùa Quan Thánh, nghe lời ai anh bỏ nàng
Thương tằm cởi áo bọc dâu
Tưởng người có nghĩa hay đâu bạc tình
Nghèo nghèo nợ nợ lấy cô vợ bán don
Lỡ mai có chết cũng còn cặp ui…
Ai về Quảng Ngãi quê ta
Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà, dễ ăn
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền

Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Ca Dao Quảng Ngãi -Sưu tầm 1

tháng 2 15, 2013 |

Ca Dao Quảng Ngãi -Sưu tầm 1

Bao giờ núi Ấn hết tranh
Sông Trà hết nước anh đành xa em

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh
Liều mình lén mẹ theo anh phen này

Sớm mơi xuống Quán Cơm em thấy hòn núi Hó
Chiều qua Đồng Có em thấy hòn núi Tròn
Về nhà than với chồng con
Ra đi gan nát dạ mòn vì đâu

Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương cô bậu ghé nhà mà thăm

Sông Trà sát núi Long Đầu
Nước kia chảy mãi rồng chầu ngày xưa
Núi Long Đầu lưu danh hậu thế
Chùa Thiên Ấn ấn để hậu hoàng
Ai về xứ Quảng cho nàng về theo

Ai về núi Bút, Quán Đàng
Núi bao nhiều đá dạ thương chàng bấy nhiêu

Ba La, Vạn Tượng, Cầu Mông
Chạy quanh chạy quéo cũng về đồng Ba La

Ai về Cỗ Lũy cô thôn
Nước sông Trà Khúc sóng dồn lăn tăn

Ai về quê ấy Nghĩa An
Ghé thăm phong cảnh Chùa Hang, Bàn Cờ

Tư Nghĩa, Cửa Đại là đây
Gành Hàu, núi Quế đá xây nên chùa
Dưới thời bông súng nở đua
Ngó lên trên chùa đá dựng kiểng giăng
Ngó qua bên xóm Trường An
Ngó xuống hòn Sụp cát vàng soi gương

Sơn Tịnh có núi Chân Trâu
Có bàu ông Xá, có cầu Rừng Xanh

Bao giờ rừng Thủ hết gai
Sông Trà hết nước mới sai lời nguyền

Tai nghe anh lấy vợ Ba La
Ruột đau từng chặng, nước mắt ra từng luồng

Ba La đất tốt trồng hành
Đã xinh con gái lại lành con trai
Vạn Tượng những chông, những gai
Con gái mốc thích con trai đen sì

Hỡi cô thắt lưng bao xanh
Có về Ân Phú với anh thì về
Ân Phú có ruộng tứ bề
Có sông tắm mát, có nghề mạch nha

Hỏi thăm qua chú bán quynh
Thấy ngoài Bến Ván, Trì Bình gặt chưa?
Bến Ván bán tới Quán Cơm
Gặt chưa không biết, thấy hai cây rơm ú ù

Cò bắt lươn cò trườn xuống cỏ
Lươn bắt cò cò bỏ cò bay
Từ ngày xa bạn đến nay
Đêm đêm tưởng nhớ, ngày ngày trông luôn
Kể từ Cầu Ván, Ao Vuông
Bước qua Quán Ốc lòng buồn lụy sa
Quán Cơm nào quán nào nhà
Ngóng ra Trà Khúc trời đà rạng đông
Buồn lòng đứng dựa ngồi trông
Ngó vô Hàng Rượu mà không thấy chàng

Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ con cá bống sông Trà kho tiêu

Phải đâu chàng nói mà xiêu
Tại con cá bống tại niêu nước chè

Chim mía Xuân Phổ
Cá bống sông Trà
Kẹo gương Thu Xà
Mạch nha Mộ Đức

Mứt gừng Đức Phổ
Bánh nổ Nghĩa Hành
Đậu xanh Sơn Tịnh

Cô gái lòng son
Không bằng tô don Vạn Tượng

Nghèo thì nghèo, nợ thì nợ
Cũng cưới cho được con vợ bán don
Mai sau nó chết cũng còn cặp ui

Sơn Tịnh đường đinh
Sa Huỳnh muối trắng

Bậu về nhớ ghé Ba La
Mua cân đường phổi cho ta với mình

Muối Xuân An, mắm Tịnh Kỳ
Khoai lang dưới Trảng, gạo thì Đường Trung

Ai về Cỗ Lũy, Xóm Câu
Nhớ mua đôi chiếu đón dâu về làng

Gái Thanh Khiết giỏi nghề cải giá
Trai Sung Tích chuyên dạ kén dâu

Bao giờ Thiên Mã sang sông
Thì làng Mỹ Lại mới không công hầu

Mía ngọt tận đọt
Heo béo tận lông
Cổ thời mang sông
Tay cầm lóng mía
Vừa đi vừa hít
Cái đít sưng vù

Sông Trà Khúc ai mà tát cạn
Rừng Trà Bồng ai đẵn hết cây
Anh mà đi với thằng Tây
Em đành phải dứt hết dây nghĩa tình

Ai về Sơn Tịnh quê ta
Đừng quên chiến thắng Ba Gia lẫy lừng

Tiếng đồn du kích Tịnh Khê
Lính đi mất xác, quan về mất lon

Ai về Cổ Lũy Cô Thôn
Quê ta Quảng Ngãi mồ chôn quân thù

Chèo ghe xuống Trạm múc dầu
Hỏi thăm chú lái nhức đầu khá chưa
Chưa khá tui bẻ nồi lá cho xông
Mồ hôi tui quạt, ngọn gió lồng tui che

Con mèo trèo lên tấm vách
Con chó dưới ngạch ấm ách chó tru
Thương anh kẻ oán người thù
Lên chùa Thiên Ấn mà tu cho rồi

Chẻ tre bện sáo ngăn sông
Đến khi đó vợ đây chồng mới hay
Chẻ tre bện sáo cho dày
Ngăn sông Trà Khúc đợi ngày gặp em

Qua chùa núi Hó thắp bó nhang vàng
Xin cho bạn cũ lại hoàn như xưa
Trông trời chẳng thấy trời mưa
Rồng đi lấy nước rồng chưa kịp về
Lựu tìm đào, đào chẳng tìm lê
Lên non tìm quế, quế về rừng xanh
Trách ai treo ngọn thắt ngành
Cho chàng xa thiếp cho anh xa nàng

Nhà em có bụi mía mưng
Có con chó dữ, anh đừng lại qua
Qua lại chi cho nàng mang tiếng
Rước khách qua đường sớm viếng chiều thăm

Mía sâu có đốt
Nhà dột có nơi
Tui thấy vui tui mới đến chơi
Ai ve các chị mà làm hơi quá chừng

Lên non tìm quế, ra Huế tìm chồng
Đến đây tìm bạn ruột bầm như dưa
Làm vầy đã thắm tình chưa
Một mình em đứng giữa mưa em chờ

Ba năm quế gãy còn cành
Bình hương tan nát, miếng sành còn thơm

Nhà bà có ngọn mía mưng
Có cô gái út mà ưng ông già

Trồng trầu tưới nước cho vông
Cảm thương cây quế đứng trông một mình

Em nguyền cùng anh một miếng tóc mai
Trước chùa Quan Thánh, nghe lời ai anh bỏ nàng

Thương tằm cởi áo bọc dâu
Tưởng người có nghĩa hay đâu bạc tình

Nghèo nghèo nợ nợ lấy cô vợ bán don
Lỡ mai có chết cũng còn cặp ui…

Ai về Quảng Ngãi quê ta
Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà, dễ ăn
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền

Chim mía Xuân Phổ
Cá bống sông Trà
Kẹo gương Thu Xà
Mạch nha Mộ Đức


Chỉ bốn câu vẻn vẹn 16 chữ, người bình dân đã giới thiệu được cả bốn đặc sản nổi tiếng của Quảng Ngãi, gắn nó với những địa danh tiêu biểu nhất. Về đặc sản cá bống sông Trà, có thể kể đến những câu ca dao rất hay khác, như:

Phải đâu chàng nói mà xiêu
Tại con cá bống tại niêu nước chè

Nước chè lá Minh Long sắc đặc phải nói là rất ngon sau mỗi bữa cơm, nhất là bữa cơm có món cá bống sông Trà kho tiêu. Dân gian đã mượn chuyện tình duyên đôi lứa để làm cái "đòn bẩy" bật lên sức hấp dẫn của đặc sản. Cũng với kiểu như vậy, với don, một đặc sản bình dân, lại có câu:

Con gái còn son
Không bằng tô don Vạn Tượng

Với lối nói thậm xưng, dân gian giới thiệu đặc sản của mình với một niềm tự hào không cần giấu giếm, song vẫn giữ được sự tế nhị gấp nhiều lần kiểu quảng cáo. Bởi ca dao giới thiệu đặc sản với một tấm lòng trong sáng, còn dạng tiếp thị thế kia lại ít dấu ấn văn hóa, dù nó ra đời trong một thời đại văn minh.

Một chút trào lộng, nhưng vẫn luôn trong sáng, người dân còn có câu khá vui:

Nghèo thì nghèo, nợ thì nợ
Cũng kiếm cho được con vợ bán don
Mai sau nó chết cũng còn cặp uị

Một chút chua chát, người dân kể chuyện tình lắt léo trắc trở do không môn đăng hộ đối mà vô hình trung lại giới thiệu được cái giá trị của đặc sản mắm nhum:

Sớm mai anh ngủ dậy
Anh súc miệng
Anh rửa mặt
Anh xách cái rựa quéo
Anh lên hòn núi Quẹo
Anh đốn cây củi còng queo
Anh than với em cha mẹ anh nghèo
Đôi đũa tre yếu ớt không dám quèo con mắm nhum.

Quảng Ngãi là xứ mía đường, nên dễ hiểu là ca dao cũng đề cập nhiều đến đường mía đặc sản.

Ở đây mía ngọt nhiều đường
Tìm trai xứ Quảng mà yêu cho rồi

Nước mía trong cũng thắng thành đường
Anh thương em thì anh biết chớ thói thường ai hay

Cũng cần biết xưa kia có nơi đặt ra lệ phạt người bẻ trộm mía để ăn, nên mới có cái hoạt cảnh khôi hài này:

Mía ngọt tận đọt
Heo béo tận lông
Cổ thời mang gông
Tay cầm lóng mía
Vừa đi vừa hít
Cái đít sưng vù

Chuyện mía lan sang chuyện đường với nhiều loại đường đặc sản như đường cát: "Thiếp gửi cho chàng, một cục đàng rim, một tiềm đường cát", "Bậu về nhớ ghé Ba La, mua cân đường phổi cho ta với mình". Bên cạnh mạch nha, đường phổi còn có đường phèn: "Thơm ngon như món mạch nha, ngọt qua đường phổi, thơm qua đường phèn...". Cũng có thể kể, ngoài hải đảo Lý Sơn còn có bánh ít lá gai nổi tiếng: "Muốn ăn bánh ít lá gai, lấy chồng hải đảo sợ dài đường ghe". ở rừng thì có đặc sản quế Quảng nổi tiếng ở Trà Bồng, song lại gắn với ý niệm xa xôi, cách trở: "Lựu tìm đào, đào chẳng tìm lê, lên non tìm quế, quế về rừng xanh". Quế Trà Bồng cũng vang danh không kém gì mía đường:

Ai về Quảng Ngãi
Cho tui gởi ít tiền
Mua dùm miếng quế lâu niên
Đem về chị bệnh khỏi phiền bà con

Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Miền trung quê tôi – thơ Anh Tư

tháng 2 15, 2013 |

MIỀN TRUNG QUÊ TÔI
Miền Trung đất hứa quê tôi
Chập chùng sương khói rạng ngời mắt ai
Núi cao biển rộng sông dài
Hiếu lòng mến khách nơi này từ lâu
Sông Trà dòng nước ngọt ngào
Tận nguồn chí biển nơi nào sánh ngang
Xa xa đồng lúa bạt ngàn
Thắm nồng đôi lứa duyên nàng tình anh
Trà Bồng rừng Quế tươi xanh
Hương thơm ngây ngất không đành làm ngơ
Lừng danh khởi nghĩa Ba Tơ
Ghi trang sử sách khúc thơ muôn đời
Cô Thôn Cổ lũy một thời
Danh lam thắng cảnh hết lời ngợi ca
Sa Huỳnh muối trắng mặn mà
Sóng xô bờ cát chiều tà bóng nghiêng
Mỹ Khê biển đẹp thiên nhiên
Cháy lòng khách lạ khắp miền ghé thăm
Trong xanh nước chảy quanh năm
Tưới đồng lúa mới Thạch Nham đưa về
Lòng đầy chan chứa tình quê
Mơ về đất Quảng lời thề năm xưa
Anh Tư
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Chiều mưa trên xứ Quảng – thơ Văn Quốc Nhân

tháng 2 15, 2013 |

Chiều mưa trên xứ Quảng

hôm nay trời đổ cơn mưa lạ
tí tách bên hiên chạnh cõi lòng
cô bé nhà bên có về không
để mặc riêng ai nỗi xót xa
cho đến thu buồn vàng nỗi nhớ
mắt ai ngấn lệ thấm bờ vai
ừ thôi em đi không trở lại
anh buồn thơ thẩn với chiều mơ
tâm tư dấu kín đời trai trẻ
mặc sầu vương vấn kiếp đơn côi
có biết không em đời nỗi trôi
từ độ đông tàn xuân qua khẽ
thả tình rong rủi với gió mây
đuổi sầu rượt nhớ phủi tâm tư
biết vậy ngày ấy xé phong thư
chôn bóng hình em trọn kiếp này
nói thế thôi em đừng tưởng thật
anh nào có thể dấu con tim
mang bóng hình em với nỗi niềm
trọn đời tình chỉ thêm chồng chất
Văn Quốc Nhân
(Tịnh Thiện-Sơn Tịnh-Quảng Ngãi)
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Chạnh lòng – thơ Nguyễn Ngọc Đoan

tháng 2 15, 2013 |

Chạnh lòng

Tôi về thăm lại làng xưa
Con đò nhỏ cõng cơn mưa ướt nhoà
Rào dâm bụt đỏ sân nhà
Đâu đây tiếng mẹ ơi à … à ơi …
Hàng cau gió bấc tả tơi
Bên hiên giàn mướp đâm chồi xanh non
Chạnh thương dáng mẹ lưng còng
Nắng mưa áo bạc mỏi mòn bờ vai Mẹ tôi giờ tóc sương phai
Trên con đê nhỏ dáng ai …gió lùa
Phía mẹ về vẫn giăng mưa
Một mình với mái nhà xưa … chạnh lòng !
Nguyễn Ngọc Đoan
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bất chợt – thơ Hà Văn Sĩ

tháng 2 15, 2013 |

Bất chợt

Em mô rồi không thấy nói năng chi
Chiều mùa đông mưa nhạt nhòa bến nhớ
Con phố lặng nhìn dấu xe loang lổ
Em mãi một mình rời phía nhớ anh!
Em mô rồi, dấu chấm hỏi quẩn quanh
Nỗi buồn tỉnh bơ ngó tình buồn tĩnh lặng
Cho dẫu thế mình cũng đừng xa vắng
Dấu tương tư duyên kiếp mộng hững hờ.
Em mô rồi ? Anh cứ gọi trong mơ
Gào thật lớn cho con tim hoài nhớ
Cơn mưa chiều ướt áo em mắc cỡ
Tương tư về bất chợt đêm không trăng .
Chiều và đêm 30-3, Nhâm Thìn-2012
Hà Văn Sĩ (Hương Trà)
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bài đất mẹ – thơ Khắc Minh

tháng 2 15, 2013 |

Bài Đất Mẹ

Quảng Ngãi đó lâu rồi xa rất nhớ
Mưa trải dài chiều xõa tóc hong sương
Con phố cũ đường quen ru tuổi nhỏ
Ta trở về nghe bão hót trong tim
Từ trở lại con đường mòn cuối phố
Khói mù sương vờn lấp dấu chân đơn
Chiều Thiên Ấn bóng chìm mờ xuống thấp
Sáng sông Trà mưa từng vệt nghiêng che
Xin Thiên bút viết thư tình thứ nhất
Cho thơ ta thắp sáng tận đỉnh Trời
Khi về đó Người theo chân dấu nắng
Dẫu rưng rưng đừng khóc động thơ buồn
Làm lính chiến mất vàng son tuổi trẻ
Có bao giờ Người nuối tiếc tình quên ?
Ta bàn tay vẫn ươm vàng khói thuốc
Tóc vẫn bồng bềnh Trời trở gió sang đêm
Thành phố đó vẫn điêu tàn lửa khói
Ta trở về nghe lạc lỏng bước chân đơn
Và ngày mai thôi trở về đơn vị
Trả tình yêu cho cuộc chiến bây giờ.
Khắc Minh
(Nguồn: Thơ Tình, Nxb Thơ, 1968)
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Có môt dòng sông -Trương Vô Kiến

tháng 2 15, 2013 |

CÓ MỘT DÒNG SÔNG

Có một dòng sông buồn lắm
Em kể tôi nghe thường tắm giữa giòng
Từ thủa còn mơ Thánh Gióng
Vươn mình lồng lộng đuổi đánh xâm lăng
Có một dòng sông mưa nắng
Em kể tôi nghe thường khoắng mái chèo
Tuổi mộng lần hồi úa héo
Trên bến quê nghèo một nắng hai sương
Có một dòng sông khói sương
Em kể tôi nghe ngọt đường mặn muối
Gác mái lên đường rong ruổi
Xa bà mẹ quê, tiếc nuối cuộc tình
Có một dòng sông điêu linh
Em nhặt hoàng hôn ghép tình vụn vỡ
Hư thực đôi bờ bỡ ngỡ
Em đốt tờ thơ gọi Thánh Gióng về
Chiều nay nhớ bến sông quê
Em ngồi em khóc hẹn thề Trà Giang


MƯA KHUYA

Tình cờ
trở lại ngày xưa
Nửa khuya tím tái cơn mưa lạnh lòng
Ga buồn
ướt vách rêu phong
Tiễn em về lại tơ hồng đồi Vom
Tạ từ
hơi ấm rạ rơm
Củ khoai chia với
chén cơm sớt cùng
Tạ từ
đàn bặt ngang cung
Em
mang một nữa bến sông
theo chàng
Ta
từ biệt buổi hồng hoang
Theo bao tiếng gọi huy hoàng
trên cao
Dốc đời
xuôi mấy hư hao
Chợt chiều phố lạ ta chào…
Gặp nhau …
Sâu trong đáy mắt nhìn nhau
Mưa khuya
ga vắng
tự lau lệ lòng
Chào nhau…
rẽ lối tang bồng
Mai không hò hẹn nhẹ lòng cho nhau …


LÁ BÀNG ĐỎ
Lá bàng đỏ
rơi góc sân …
Em tôi đứng đó tần ngần
chưa đi
Điều gì
vướng mắt vương mi
Em về
vớt lại xuân thì hôm qua?
Phía sau
vụng dại nhạt nhòa
Một tà áo mộng
Hoàng hoa bạc lòng.
Cười vương giọt nắng ửng hồng
Rớt bên cửa lớp
mấy dòng thơ xanh
Ta nghe cơn mộng chòng chành
Nhặt dăm lá đỏ để dành cho em.

HAI NGẢ MỘNG MƠ
Hai đầu
Hai ngả
Hai ta
Đất Nam
Trời Bắc
Mặn mà hay không?
Nửa đời
Nửa đục
Nửa trong
Cơn mơ
tan dạ nát lòng
Tam Thương!
Chuông Thiên Ấn
Gõ vô thường
Gởi ai cơn mộng hoang đường bấy nay …

Trương Vô Kiến

Đọc thêm…
Comments
0 Comments