Tử hình vợ trung tá CSGT đầu độc chồng

tháng 3 28, 2013 |
 - Vào lúc 10 giờ sáng nay (29/3), phiên tòa lưu động do TAND.TPHCM tổ chức đã tuyên phạt mức án Tử hình đối với bị cáo Dư Kim Liên - người đàn bà đầu độc trung tá CSGT từng gây xôn xao dư luận. 

Trước đó, đúng 8 giờ sáng phiên tòa được mở. Dư Kim Liên, người phụ nữ bị VKS đề nghị án tử hình về tội "giết người" trong chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen đã khóc nức nở trước vành móng ngựa.
tử hình, vợ trung tá CSGT, đầu độc, TP.HCM

tử hình, vợ trung tá CSGT, đầu độc, TP.HCM 
Hình ảnh trong phiên tòa sáng 29/3.
Có hàng ngàn người dân bức xúc đến theo dõi phiên tòa đứng tràn cả ra ngoài lề đường.
Sau khi VKS đọc bản cáo trạng, bị cáo Dư Kim Liên thừa nhận hành vi đầu độc, giết chồng như bản cáo trạng đã quy kết.
Theo đó, Trung tá Trần Xuân Chuyên công tác Đội CSGT Phú Lâm thuộc phòng PC67 – Công an TP.HCM, có vợ là Dư Kim Liên (45 tuổi), cùng ngụ tại nhà số 371/11 đường Hậu Giang, phường 11, quận 6, TP.HCM.
Quá trình chung sống, cuộc sống vợ chồng giữa Liên và trung tá Chuyên phát sinh mâu thuẫn do Liên thường mượn tiền để ăn chơi, tiêu xài cá nhân dẫn đến khoản nợ 1,3 tỷ đồng nhưng không có khả năng chi trả.
Bị chủ nợ đòi tiền, Liên nảy sinh ý định giết chồng để toàn quyền thế chấp căn nhà, lấy tiền trả nợ.
Ngày 11/3/2012, biết anh Chuyên đi nhậu Liên liền đến một tiệm thuốc tây tại quận 5 mua 10 viên thuốc ngủ, một bộ xi lanh cùng đôi găng tay y tế để chờ thời cơ thực hiện kế hoạch.
Khoảng 21 giờ 20 phút cùng ngày, khi anh Chuyên về, Liên hòa số thuốc ngủ trên vào ly sữa đưa cho chồng uống.
Sáng hôm sau, thấy người này vẫn còn thở, sợ bại lộ, Liên đến Đội CSGT Phú Lâm xin phép cho chồng nghỉ làm rồi đi mua tiếp 5 viên thuốc ngủ khác hòa với nước đổ vào miệng chồng.
Tối 12/3/2012, thấy nạn nhân chưa chết, Liên tiếp tục mua 2 gói thuốc trừ sâu pha vào nước và một chai thuốc trừ sâu dạng lỏng sau đó dùng xi lanh bơm vào người chồng.
Sáng hôm sau, khi nạn nhân chết hẳn Liên gọi điện báo tin cho hai con là “cha đã tử vong do đột qụy”.
Với hành vi phạm tội trên, Dư Kim Liên đã bị tuyên án với mức hình phạt cao nhất là tử hình. 
Minh Phượng
Nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/114860/tu-hinh-vo-trung-ta-csgt-dau-doc-chong.html
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Chú rể già nhất Việt Nam kể chuyện làm cha ở tuổi 92

tháng 3 22, 2013 |

Đã hơn 2 năm trôi qua, kể từ khi diễn ra sự kiện xôn xao cụ ông 90 tuổi sinh con với người vợ ngoài ba mươi ở thị trấn Lạt, Tân Kỳ, Nghệ An. Chúng tôi tìm về mảnh đất này để thăm lại cặp uyên ương hiếm có. Hóa ra, câu chuyện này vẫn gây xôn xao trong vùng...
Đám cưới nổi tiếng ở phố núi
Chị Nhung vui vẻ bên đứa con trai.

Khổ vì nhiều người hỏi bí kíp "trường dương"

Cụ Thuận cho biết, từ khi sinh con, nhiều người tỏ ý muốn biết bí kíp để duy trì "phong độ". Cụ Thuận vui vẻ cho biết thực sự chẳng có bí quyết gì đặc biệt cả. "Hàng ngày tôi ăn uống điều độ, không sử dụng những thứ ảnh hưởng đến sức khỏe, tập thể dục mỗi sáng. Đặc biệt là nhà tôi nấu cao nên tôi thường sử dụng cao để uống nhằm nâng cao sức khỏe?". Cụ Thuận cho biết, dù đã ở tuổi 92 nhưng mỗi sáng vẫn ăn được 3 bát cơm hoặc 2 gói mì tôm kèm theo mấy quả trứng gà.
Sau sự kiện sinh con ở tuổi 90 lan truyền, cụ Trần Văn Thuận (sinh năm 1921) bỗng trở thành nhân vật nổi tiếng ở thị trấn Lạt. Vì vậy chúng tôi không quá khó khăn để tìm đến căn nhà nhỏ bên đường của đôi vợ chồng đặc biệt này. Khi chúng tôi đến, cụ Thuận đang cùng vợ cắt mẻ cao mới nấu xong (cụ vốn làm nghề nấu cao động vật để bán). Biết có phóng viên đến thăm, hai vợ chồng liền dừng việc, vui vẻ tiếp chuyện: "Tôi biết bạn muốn hỏi gì rồi. Nhưng nói thật, chính tôi hồi trước cũng chẳng biết vì sao, có lẽ do duyên số mà tôi và vợ đã tìm đến với nhau, rồi gá nghĩa trăm năm hạnh phúc", cụ cởi mởi gợi chuyện trước.

Để lí giải cho cuộc hôn nhân…khó lí giải của mình, cụ Thuận đành kể đầu đuôi chuyện đời của mình cho chúng tôi nghe. Cụ sinh ra và lớn lớn trong một gia đình chẳng mấy khá giả ở Hưng Nguyên, một huyện miền xuôi của Nghệ An. Năm 30 tuổi, cụ kết hôn với cô thôn nữ trong làng. Mong thoát khỏi cuộc sống khó khăn, năm 1962, cụ Thuận đưa vợ con đi làm kinh tế mới ở vùng đất Tân Kỳ, Nghệ An này. Nhờ có sức khỏe, chăm chỉ nên cuộc sống của gia đình dần ổn định và trôi đi bình thường như bao gia đình khác. Năm 2004, vợ cụ qua đời do tuổi già, hưởng thọ 78 tuổi. Mất đi người bạn đời đầu ấp tay kề mấy chục năm, con cái thì đã lớn nên cụ Thuận thực sự cảm thấy trống vắng.

Tuy nhiên, sau khi vợ mất, cụ Thuận cũng không hề nghĩ đến chuyện đi thêm bước nữa vì đã ở tuổi 87. Cụ vẫn hàng ngày đi vào các xã ở Tân Kỳ và một số huyện xung quanh để mua xương động vật về nấu cao đem bán để kiếm sống, khỏi nhờ vả con cái. Trong một lần đi vào xã Kỳ Sơn (huyện Tân Kỳ) mua hàng, cụ gặp chị Nguyễn Thị Nhung (SN 1971). Không hiểu sao khi được nghe kể về hoàn cảnh của chị Nhung, cụ Thuận vô cùng xúc động. Chị vốn là người phụ nữ đảm đang, vì chồng nghiện ma túy nên phải vất vả kiếm gạo nuôi con. Dù siêng năng như vậy nhưng chị thường xuyên phải chịu những trận đòn vô cớ của chồng. Năm 2002, chị quyết định ly hôn, một mình làm lụng nuôi đứa con gái. 

Sau một thời gian qua lại, giữa cụ Thuận và chị Nhung "tình trong như đã, mặt ngoài còn e". Nghĩ mình không còn vướng bận gì và đặc biệt tự tin vẫn còn khả năng làm chồng nhưng thời gian đầu cụ Thuận không dám hỏi cưới người phụ nữ này về bầu bạn. Bởi cụ quá hiểu, chuyện một một ông già gần chín mươi đi hỏi cưới một cô gái mới ngoài ba mươi sẽ là tâm điểm sự dị nghị. Nhưng sau rất nhiều đêm suy nghĩ, cuối cùng cụ Thuận quyết định làm theo mệnh lệnh con tim. Khi nghe tin cụ Thuận mang cau trầu đến hỏi cưới chị Nhung, không chỉ dân làng mà các con của cụ đều "giãy nãy như đỉa phải vôi". Nhưng đã suy nghĩ kĩ và khi đã quyết nói ra rồi thì cụ nhất quyết thực hiện. Con cái can ngăn mãi không được thì cũng đành chấp nhận bởi về mặt pháp luật, cụ Thuận và chị Nhung lấy nhau không có gì sai trái.
Hôm đám cưới, mặc dù cụ Thuận chỉ làm dăm mâm cho đúng lễ tục nhưng người ở thị trấn Lạt đến xem đông như trẩy hội. Chuyện cụ già gần 90 tuổi "chơi trống bỏi" trở thành đề tài đàm tiếu, đồn đại ác ý của lắm kẻ hiếu kỳ. Thậm chí, khi đã về sống với nhau, vì xấu hổ, suốt một thời gian dài chị Nhung không dám ra khỏi nhà. Có đôi lần, vì nghe thấy những tiếng xầm xì, rằng lấy cụ Thuận chỉ vì số tài sản kế thừa và miếng đất mặt tiền đắc địa của người chồng già, chị Nhung lại nức nở ôm mặc khóc. Những lúc ấy, cụ Thuận cũng sầu lòng. Nhưng bằng sự từng trải, bằng tình yêu chân thành, cụ nhẹ nhàng động viên, làm bờ vai vững vàng cho chị tựa vào.
Dù bước sang tuổi 92 nhưng cụ Thuận vẫn mạnh khoẻ, hồng hào.
Ai cũng phát thèm 

Trong khi những lời xì xầm về đám cưới chưa hết, đầu năm 2010, tin chị Nhung mang thai lại làm dấy lên cơn sóng dư luận ở phố núi. Cái thai của chị Nhung càng lớn, lời bàn tán ngày càng nhiều. Không ai tin rằng một người đàn ông đã ở tuổi 90 lại còn khả năng làm bố. Những đứa con với vợ trước của cụ Thuận cũng cho rằng bố mình chẳng còn khả năng làm chuyện ấy chứ đừng nói chuyện sinh con. Tròn 9 tháng 10 ngày, chị Nhung sinh một bé trai nặng hơn 3kg, bụ bẫm, đáng yêu vô cùng. Mặc dù thằng bé có nhiều nét giống cụ Thuận nhưng mấy đứa con của vợ trước vẫn chưa chịu nhân em. Cực chẳng đã, cụ Thuận quyết định làm xét nghiệm AND. Cụ nhớ lại: "Kết quả chứng minh đó là đứa con do hai vợ chồng tôi sinh ra. Lúc đó, mọi người mới tin tôi còn khả năng sinh con là sự thật".

Đến nay, cháu Trần Nhật Quang, con của cụ Thuận và chị Nhung đã được 2 tuổi và bé ngày càng giống cha. Ông Dương Đình Khoa (51 tuổi) hàng xóm của gia đình cụ Thuận cho biết: "Vợ chồng ông Thuận sống hòa hợp với nhau lắm, người ngoài nhìn vào ai cũng phát thèm ấy. Dù ông ấy hơn vợ những 50 tuổi nhưng vẫn chiều chuộng chăm sóc, tâm lý và chu đáo lắm".

Khi chúng tôi hỏi chuyện này, chị Nhung bẽn lẽn cho biết: "Thầy (chị Nhung gọi chồng bằng "Thầy") yêu thương hai mẹ con tôi lắm và đối xử rất tốt với con gái riêng của tôi nữa (con gái của chị Nhung hiện sống cùng với vợ chồng chị và đang học lớp 10). Ông Nguyễn Viết Thu, khối trưởng khối 1, thị trấn Lạt, nói vui: "Nhớ đợt trước chị Nhung mang thai, ông Thuận không cho vợ làm gì cả. Ông ấy còn thuê người về nấu cao, còn bản thân tự chăm sóc cho bà Nhung. Nếu lại sinh con nữa, chắc ông ấy còn chiều vợ hơn nữa".
Trước khi chia tay, cụ Thuận vui mừng cho biết, bao dị nghị về cuộc hôn nhân thứ hai của mình đã không còn, thay vào đó là sự tôn trọng và mong ước của không ít người. Cụ cười và bảo cảm thấy là người hạnh phúc nhất trần đời.
Trên thế giới chỉ thua một người?

Cụ Ramajit Raghav cùng vợ con.

Năm 2012, thế giới ghi nhận cụ Ramajit Raghav, một nông dân tại vùng Sonipat gần thủ đô New Delhi của Ấn Độ là người đàn ông già nhất sinh con khi đã ở tuổi 96. Người đàn ông này cũng tự phá kỉ lục của chính mình bởi trước đó, cụ Raghav đã trở thành ông bố già nhất vào tháng 11/2010 khi sinh đứa con đầu tiên ở tuổi 94. Và đó cũng là trường hợp già nhất trên thế giới sinh con cho đến nay được ghi nhận. Như vậy, ở tuổi 90 thì cụ Thuận sẽ trở thành người đàn ông già thứ nhì thế giới sinh con.
(Theo GĐ)
Trích: http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/113965/chu-re-gia-nhat-viet-nam-ke-chuyen-lam-cha-o-tuoi-92.html
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Vì sao người Việt thích giả nước ngoài?

tháng 3 19, 2013 |
Nhục nhã khi nhà hàng Việt từ chối phục vụ người Việt, nói cười hô hố... chỉ có thể là người Việt!

Trên báo gần đây có đăng một loạt các bài viết liên quan tới thói hư tật xấu của người Việt như:"Nói cười hô hố… chỉ có thể là người Việt!", "Xấu hổ vì tri thức Việt cũng tham ăn tục uống", "Thói hư tật xấu của người Việt ra nước ngoài bị khinh lắm", "Nhục nhã khi nhà hàng Việt từ chối phục vụ người Việt", "Nỗi buồn người Việt phải giả danh thành người Nhật"... Mỗi bài đều có lý luận riêng và đưa ra những thói hư tật xấu mà đại đa số người Việt đều mắc phải.
Cách ứng xử trong nước, trong một môi trường mà những người xung quanh cũng như vậy khiến cho nhiều người Việt không nhận thức được chính thói hư tật xấu của mình. Chỉ cho tới khi họ đặt chân ra nước ngoài, chứng kiến những nền văn minh khác và phát hiện ra sự thật đau lòng rằng khi họ thừa nhận họ là người Việt Nam, họ bị đối xử không công bằng như những người khác, thậm chí là bị "khinh miệt".Ở trong nước, người Việt khi ra đường thì bất chấp luật lệ, phóng nhanh vượt ẩu, xả rác bừa bãi, hồn nhiên chửi tục, nói bậy. Người tốt thì sợ người xấu kiểu "tránh voi chẳng xấu mặt nào" nếu không mang vạ vào thân. Có nhiều vụ tai nạn, đánh nhau mà người qua đường ái ngại, chẳng ai muốn can.
Người Việt vào nhà hàng thì hạch sách, nhiễu nhương, nhậu nhẹt kề cà, say sưa bí tỷ. Uống rượu bia quá chén là vào toa lét xả bừa bãi. Hứng chí lên thì gõ đũa, gõ bát, hát hò tùm lum: "Zô... zô...", những tiếng hô đồng loạt bạn cứ thử vào bất cứ quán nhậu nào cũng có. Vào quán ăn, ăn xong nhìn sang bàn bên cạnh thấy họ cũng vừa ăn xong, họ xì mũi rõ to xong rút giấy ăn lau mũi rồi vứt vào bát. Cái cảm giác ấy chỉ muốn... ôi thôi buông đũa rồi "té".
Nhiều người Việt ra nước ngoài cảm thấy vô cùng xấu hổ khi chứng kiến cách đối xử của người nước ngoài với những người cùng quốc tịch mình ngay cả khi ở trong nước, chính bản thân mình cũng giống như họ. Nhiều người bày tỏ quan điểm cho rằng khi nhận mình là người Việt Nam, họ không được đối xử công bằng như những nước khác, còn khi nói họ là người Hàn hoặc người Nhật thì lại hoàn toàn ngược lại. Tôi có đọc câu chuyện của tiến sĩ Nguyễn Hữu Tuấn chia sẻ về năm câu chuyện liên quan tới tính xấu của người Việt Nam khi ra nước ngoài và thực sự cảm thấy điều đó là đúng. Trên thực tế, việc người nước ngoài nhìn nhận và đánh giá chúng ta không cao cũng là điều dễ hiểu.
Ảnh: Wallpaperpassion.
Chuyện thứ nhất: "Năm 2002, tôi có mặt trong một đoàn công tác, được đối tác mời đi làm việc tại Hàn Quốc, khách sạn nơi chúng tôi ở là khách sạn 4 sao nằm ở đông nam thủ đô Seoul, tương đối xa, và lại ở thời điểm đấy nên tôi nghĩ chắc không có khách Việt Nam ở đây. Một lần, tôi và anh bạn đi thang máy từ tầng hầm lên tầng 6, nơi phòng chúng tôi ở. Trong thang máy chỉ có hai anh em nên chúng tôi nói chuyện thoải mái, khi cầu thang dừng ở tầng hai, có 4 người khách vào thì chúng tôi không nói chuyện nữa và cứ nghĩ họ là người Trung Quốc.
Trong cầu thang, họ nhìn chúng tôi bằng con mắt không mấy thân thiện mặc dù họ biết chúng tôi nói chuyện bằng Việt. Lên tầng 5, họ ra khỏi thang và nói chuyện với nhau bằng tiếng... Việt. Lúc đó, tôi thực sự ngạc nhiên. Nếu tôi là người vào sau nghe tiếng và biết họ là người Việt thì tôi sẽ hỏi ngay: 'Ơ xin lỗi, các anh đến đây lâu chưa?". Tôi cứ nghĩ mãi không biết tại sao?"
Chuyện thứ hai: "Năm 2004, tôi được cử làm trưởng đoàn đi công tác Thái Lan. Vì đã đi nhiều lần nên tôi dặn anh em rất kỹ, từng chi tiết một: ăn ở, sử dụng thiết bị sinh hoạt... Khi đến khách sạn thì họ bố trí sẵn tôi và anh bạn phiên dịch ở tầng hai, còn anh em trong đoàn ở tầng 17, chúng tôi lên phòng và chờ nhân viên lễ tân mang đồ lên.
Mệt nên ai cũng nằm nghỉ, phiên dịch cũng kịp thông báo cho mọi người cách sử dụng thiết bị, danh sách phòng và điện thoại... Không thấy tạp vụ mang đồ lên nên anh bạn phiên dịch gọi xuống lễ tân nhắc chuyển hành lý lên, họ nói chờ chút ít vì đã chuyển. Chờ mãi không thấy nên chúng tôi đi ăn cơm ở tầng 21, khi gặp mọi người, không thấy ai nói gì, khi xuống dừng ở tầng 17 để anh em ra thì thấy đồ của tôi và anh bạn vứt chỏng trơ ở hành lang, ngay trước cầu thang mà ai cũng biết của ai vì đều ghi cụ thể họ tên. Thật buồn! Chắc họ nghĩ tôi và anh bạn phiên dịch được ưu ái hơn nên "cho mày chết". Nhưng còn buồn hơn là chuyện ăn uống.
Khách sạn phục vụ buffet, tôi cũng dặn anh em rất kỹ: có rất nhiều món ăn và có món không hợp nên hãy đi một vòng tìm hiểu, sau đó lấy dần nếu ăn hết thì lấy tiếp, cực hạn chế để thức ăn thừa. Không! Họ đâu có nghe 'cứ đánh thẳng vào trung tâm', lấy thức ăn bạt mạng. Có ông ăn xong chơi hẳn một đĩa hoa quả to, ba người ăn không hết. "Miếng ăn là miếng nhục", họ đâu có đói khát mà vấn đề là văn hoá. Cái giá trị phi vật thể nó kết tinh từ nghìn năm đọng lại trong mỗi con người Việt.
Một số anh em xấu hổ quá! Tôi tiếp tục nhắc nhở nhưng sau họ vẫn thế, cứ như cái chợ. Thật buồn, sau đó, tôi và một số người đi ăn, cố ngồi thật xa đám người "đồng bào" đó, sợ họ biết mình cùng đoàn. Dù hành động như vậy là không phải nhưng xấu hổ quá, đành vậy. Và tôi chợt nghĩ phải chăng khi ở Hàn Quốc, mấy ông người Việt không muốn chào hỏi làm quen chúng tôi bởi cũng sợ như vậy?".
Ảnh: Tiin.
Chuyện thứ ba: "Năm 2007, Tôi có một chuyến đi công tác tại Đài Loan, trong chuyến tham quan làm việc, đoàn chúng tôi có ghé thăm hồ Nhật Nguyệt, một thắng cảnh đẹp ở miền trung Đài Loan. Sau khi thăm các ngôi chùa, chúng tôi đi vào các cửa hàng mua đồ lưu niệm và đặc sản địa phương. Tôi vào sau và chứng kiến một chị trong đoàn mua nhung hươu của một cô gái bán hàng người Việt, quê ở Sa Đéc. Chúng tôi cũng hơi ngạc nhiên vì chỗ này rất hẻo lánh mà lại gặp người Việt, được nói với nhau bằng thứ tiếng của cha ông.
Cô gái nói chuyện lấy chồng người Đài Loan và bán hàng được 3 năm, cũng nói: 'Em bán hàng ở đây nhưng hầu như không mấy gặp được người Việt nên gặp các anh, các chị quý hoá quá!'. Cô ta có một cô em gái khoảng trên 20 trông rất xinh, mũi cao, mặt trái xoan, có thân hình rất đẹp... cũng bán hàng nên cả đoàn đều xúm vào tán chuyện.
Khi tôi vào, thấy cô chị nói: 'Ở đây em bán 100 USD một lạng nhưng gặp đồng hương, em chỉ lấy giá vốn 70 USD. Sau đó họ thống nhất là 200 USD cho 3 lạng, ai cũng nghĩ đó là thật và tình cảm. Sau đó, hai chị em cô gái bám chặt lấy chị mua hàng, không cho chị tiếp xúc với ai cho đến khi tiễn lên cửa ô tô. Tôi và một số anh em khác sang một số quầy hàng khác, thật ngạc nhiên: nhung hươu đúng hệt như vậy, người bản xứ, họ bán cho chúng tôi 25 USD một lạng, chưa mặc cả.
Tôi vội nhắc anh em: "Tôi và chị ấy đã mua rồi, lên xe đừng nói cho chị ấy biết, không có 'đêm lại không ngủ được'". Có lẽ đến bây giờ chị ấy vẫn tưởng mình mua được nhung "ngoại" giá hợp lý. Biết nói thế nào đây nhỉ? Người Việt như vậy có nhiều không? Đi nhiều tôi biết rất tiếc rằng nó lại không phải là thiểu số.
Chuyện thứ tư: "Khi tôi ở Canada và Mỹ, ra đường liên tục phải chào 'Hi', 'Hello', phải cười, nhiều khi phải giơ tay đáp lễ. Nhất là đi bộ tập thể dục, từ xa họ đã cười, giơ tay chào. Con người nhìn nhau với ánh mắt thân thiện, tôn trọng. Nhưng cái văn hoá đó không thấm vào người Việt dù họ ở nước ngoài ba bốn chục năm. Người Việt gặp nhau vẫn "làm ngơ".
Đi siêu thị, tôi biết người bán hàng và người mua đều là người Việt, họ vừa nói với bạn bè bằng tiếng Việt, thế mà khi mua, bán hàng thì họ nói với nhau bằng tiếng Anh mà thực tế tôi biết trình độ tiếng Anh của họ cũng chỉ để mua hàng thôi, dù đã mấy chục năm ở nước ngoài. Hình như họ sợ mình là người Việt và sợ hơn nữa là quen với người Việt".
Ảnh: Airwingslimo.
Chuyện thứ năm: "Tôi đến các sân bay Mỹ, khi cần thông tin và nếu được đề nghị giúp đỡ, người dân Mỹ rất tận tình, chu đáo. Một lần khi đến Sacramento, cần có điện thoại báo tin cho người bạn đến đón. Tôi đã gặp và làm quen với một chị người Việt. Để làm quen, mặc dù biết xong tôi vẫn giả vờ nói 'xin lỗi chị, bạn tôi đến đón tôi mà tôi không biết chỗ này là chỗ nào, xin hỏi chị chỗ này gọi là gì?'. Mục đích là để chị ấy biết tôi là người Việt, ăn nói lễ phép đàng hoàng.
Chị ta trả lời: 'Chỗ lấy hành lý'. Tôi hỏi tiếp: 'Xin lỗi chị, điện thoại của tôi không roaming nên tôi có thể nhờ chị gọi dùm cho anh bạn đi đón ở đây không?'. Chị ta ngần ngừ, người đi đón chị ta, có lẽ là chồng nói luôn 'không được'. Tôi nói luôn: 'Vâng, xin cảm ơn anh' và hỏi luôn anh bạn người Mỹ đứng đó, anh ta vui vẻ đồng ý ngay, chị ấy nhìn tôi với ánh mắt ngượng nghịu. Sao thế nhỉ? Tại sao người Việt lại đối xử với nhau như vậy nhỉ, có phải văn hoá không? Đúng đấy, nó lại là văn hoá, cái thứ vô hình đẩy nó thấm vào mỗi con người, mỗi dân tộc".
Câu chuyện thứ nhất có vẻ bình thường và không phản ánh nhiều những thói hư, tật xấu của một bộ phận người Việt. Tuy nhiên, những câu chuyện tiếp theo lại đánh trúng vào điểm yếu trong văn hóa của ta. Có lẽ, đã đến lúc một bộ phận người Việt nên nhìn thẳng vào vấn đề và sửa đổi, đồng thời cần phải tuyên truyền, giáo dục, xây dựng nếp sống, văn hóa ứng xử để khi ra nước ngoài không phải tự nhận là người nước ngoài!
Theo: 
http://vn.nang.yahoo.com/v%C3%AC-sao-ng%C6%B0%C6%A1-vi%C3%AA-t-thi-ch-gia-112509331.html;_ylt=Amj1lOF71WlPkfZ7wHqM_WxCeeR_;_ylu=X3oDMTNvbzU5czZiBG1pdAMEcGtnAzFkZTY1MDgzLTQyZGYtMzY3NC04OTEwLWM5ZTc1Nzk1NzE2OQRwb3MDMQRzZWMDTWVkaWFCQ2Fyb3VzZWxNaXhlZExQQ0EEdmVyAzUzMDgyYmM2LTkwM2YtMTFlMi1hZGJmLTlmN2E0Y2E5NDNhOA--;_ylg=X3oDMTBha2Nwdjk2BGxhbmcDdmktVk4-;_ylv=3
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Miễn nhiệm và bầu cử bổ sung một số chức danh của UBND tỉnh

tháng 3 13, 2013 |

Đại biểu thống nhất thông qua bổ sung các chức danh UBND tỉnh
Tiếp theo chương trình phiên khai mạc kỳ họp thứ 8 (kỳ họp chuyên đề), HĐND tỉnh khóa XI  vào sáng 12-3, HĐND tỉnh cũng đã tiến hành miễn nhiệm và bầu cử một số chức danh của UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016.
Thừa ủy nhiệm của Chủ tịch UBND tỉnh, Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh Trần Văn Thanh đã đọc Tờ trình về việc miễn nhiệm, bầu cử bổ sung một số thành viên UBND tỉnh. Theo đó, nhiệm kỳ 2011-2016, UBND tỉnh Quảng Ngãi có 9 thành viên gồm chủ tịch, 4 phó chủ tịch và 4 ủy viên UBND tỉnh. Đến nay, do yêu cầu cơ cấu nhân sự và bố trí cán bộ sau kết quả thực hiện kiểm điểm theo nghị quyết Trung ương 4, khóa XI, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Ngãi đã thống nhất cho đồng chí Lê Viết Chữ- Ủy viên Ban thường vụ Tỉnh ủy thôi giữ chức Phó Chủ tịch UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016 để phân công công tác khác; Miễn nhiệm chức vụ ủy viên UBND tỉnh đối với các ông Nguyễn Ngọc Ân, nguyên chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy quân sự tỉnh và ông Trần Văn Nhân, nguyên Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư để nhận công tác khác.

Kỳ họp cũng đã tiến hành bầu cử bổ sung 01 Phó Chủ tịch UBND tỉnh và 02 ủy viên UBND tỉnh. Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi Cao Khoa đã đọc tờ trình của UBND tỉnh giới thiệu ông Phạm Trường Thọ - Tỉnh ủy viên, Chánh văn phòng Tỉnh ủy để HĐND tỉnh xem xét, bầu bổ sung vào chức danh Phó Chủ tịch UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016 và đọc tờ trình giới thiệu ông Trịnh Đình Thạch- Chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh  và ông Nguyễn Cao Phúc - Phó trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Ngãi, Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư để HĐND tỉnh xem xét, bầu bổ sung làm Ủy viên UBND tỉnh.
Ra mắt thành viên UBND tỉnh
Sau khi biểu quyết thống nhất phương án nhân sự theo tờ trình của UBND tỉnh, kỳ họp thứ 8, HĐND tỉnh khóa XI đã tiến hành bỏ phiếu bầu cử chức danh Phó Chủ tịch UBND tỉnh và Ủy viên UBND tỉnh. Kết quả, 100% số phiếu bầu (47/47 phiếu), ông Phạm Trường Thọ - Tỉnh ủy viên, Chánh Văn phòng Tỉnh ủy đã được HĐND tỉnh bầu giữ chức danh Phó Chủ tịch UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016. Ông Nguyễn Cao Phúc - Phó trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Ngãi, Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư và ông Trịnh Đình Thạch- Chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh được bầu bổ sung làm Ủy viên UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016 với số phiếu tương ứng của 2 chức danh là 47/47.
Chiều nay, kỳ họp thứ 8, HĐND tỉnh khóa 11 tiếp tục làm việc để thông qua tờ trình về cơ chế, chính sách đãi ngộ, thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao về công tác tại tỉnh và một số vấn đề khác.


      Lam Uyên

Nguồn: http://ubnd.quangngai.gov.vn/quangngai/tiengviet/bangtin/2013/81124/
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí

tháng 3 11, 2013 |

Mùa mưa thì đu dây, còn vào mùa nắng, hàng trăm học sinh ở xã Sơn Ba, huyện miền núi Sơn Hà (Quảng Ngãi), phải lội sông sâu đến trường tìm "chữ" vì không có tiền trả phí qua cầu tre.

Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 1
  Mùa nắng, những chiếc bè phao ngưng hoạt động, người dân thôn Bung, Mò O, làng Già, làng Chai tự làm cầu tre bắc ngang qua sông Re để thu phí 2.000 - 5.000 đồng (kèm theo xe đạp, xe máy) hai lượt qua lại. Hôm nào có tiền thì học sinh đi cầu tre đến trường, khi hết tiền thì đành lội sông.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 2
Học sinh THCS Sơn Ba vượt qua quãng sông sâu từ làng Bung qua làng Tranh đến lớp.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 3
Đội áo lạnh, sách vở trên đầu, dò dẫm vượt sông.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 4
Nước thường ngập đến bụng nên các bạn nam sinh thường cởi quần dài khi vượt sông.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 5
  Sách vở rơi xuống sông ướt nhèm, lấm lem bùn đất là chuyện thường. Ông Đặng Ngọc Dũng, Chủ tịch UBND huyện Sơn Hà xót xa, do địa hình cách trở nên nhiều năm qua đường đến trường của hàng trăm học sinh ở xã Sơn Ba còn quá gian nan vất vả. Mùa mưa thì "đu dây" kéo bè đến trường, mùa nắng thì tìm địa điểm nào cạn nhất để vượt sông (do gia đình nghèo nên không thể trang trải tiền nộp phí) qua những chiếc cầu tre do người dân tự làm.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 6
  Không chỉ vượt quãng sông Re rộng hơn 300 m, học sinh Tiểu học, THCS Sơn Ba còn vượt qua nhiều con suối rộng để đến trường. Thầy Đặng Ngọc Việt, Hiệu phó THCS Sơn Ba cho biết, nhiều lần trường kiến nghị với chính quyền địa phương can thiệp nhưng lãnh đạo xã bảo người dân tự làm cầu tre bắc qua sông, họ có quyền thu phí.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 7
  Nhiều em ngồi học mà quần sũng nước. Cô Lưu Nguyễn Thúy Ly, giáo viên Tiểu học Sơn Ba bộc bạch, thương học trò nghèo, có hôm các giáo viên trích tiền lương hỗ trợ các em tiền phí qua cầu nhưng chỉ vài hôm sau hết tiền là các em lại phải lội sông Re để rồi vừa học vừa run.
Thương lắm hàng trăm em bé phải lội sông đi học vì cầu tre thu phí 8
  Những hôm trời mưa lớn, mực nước trên các sông suối dâng cao khiến học sinh không thể đến trường, có lớp vắng hơn 1/3 sĩ số. Tiểu học THCS Sơn Ba phải bố trí các giáo viên dạy học bù cho học sinh vào những ngày sau đó. Trước thực trạng này, huyện Sơn Hà đã nhiều lần kiến nghị tỉnh Quảng Ngãi xem xét hỗ trợ đầu tư chiếc cầu kiên cố bắc ngang qua sông Re nhưng do kinh phí quá lớn lên đến hàng chục tỷ đồng nên chưa thực hiện được. Mới đây Quảng Ngãi đã đồng ý chủ trương xây cầu qua sông Re ở xã Sơn Ba nhưng hiện vẫn chờ Ban Thường vụ Tỉnh ủy thông qua.
Theo Trí Tín
VnExpress
Nguồn: http://giadinh.net.vn/xa-hoi/thuong-lam-hang-tram-em-be-phai-loi-song-di-hoc-vi-cau-tre-thu-phi-2013031010053506.htm  
Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Ngày 8/3 định mệnh của hai chị em ruột bán báo dạo

tháng 3 10, 2013 |

Trên miền quê Tịnh Thiện (huyện Sơn Tịnh, Quảng Ngãi), cảnh tang thương ngập đầy nước mắt, khi thi thể của hai chị em ruột Đặng Thị Kim Hoa (47 tuổi) và Đặng Thị Thơm (38 tuổi) vừa đưa về nhà lúc 6h15 sáng 9/3.
Làng quê bao trùm cờ tang
Vụ tai nạn kinh hoàng xảy ra vào ngày 8/3, trong đó có 9 người dân Quảng Ngãi ly hương vào TPHCM mưu sinh bị tử vong. Ngày vui của phụ nữ cũng chính là ngày đau thương của hai chị em gái Hoa và Thơm.
Thi thể nạn nhân Đặng Thị Thơm vừa đưa về sáng nay, hậu sự vẫn còn đang chuẩn bị
Thi thể nạn nhân Đặng Thị Thơm vừa đưa về sáng nay, hậu sự vẫn còn đang chuẩn bị
Ngay từ đầu làng, những giọt nước mắt thương xót, tiếng trống tiễn đưa và cờ tang đã bao trùm cả miền quê nghèo, bởi hai đám tang nằm cách nhau chỉ vỏn vẹn 100m.
Nhấc từng bước chân nặng trĩu quanh quan tài con, ông Đặng Quang Long (74 tuổi), cha ruột hai chị em Hoa và Thơm, òa khóc tâm sự: “Sao các con ra đi sớm quá, hãy để ba đi trước chứ, thật khó tin đây là sự thật khi đầu bạc tiễn đầu xanh xuống suối vàng. Hai đứa nó rất chăm chỉ, làm lụm vất vả nhưng cái nghèo mãi đeo bám gia đình chúng. Rồi giờ đây các cháu tôi biết làm sao đây ông trời ơi….”.
Hơn 10 năm qua, chị Đặng Thị Kim Hoa và Đặng Thị Thơm vào TPHCM làm đủ thứ nghề mưu sinh, buổi sáng thì bán báo và vé số, còn buổi chiều thì bán nem, chả, đậu phụng ở các quán nhậu. Với thu nhập mỗi ngày khoảng từ 100 – 200 ngàn đồng, hai chị em phải tiết kiệm chi tiêu, ăn uống tiết kiệm để tích cóp tiền gửi về quê nuôi con.
Thi thể nạn nhân Đặng Thị Thơm vừa đưa về sáng nay, hậu sự vẫn còn đang chuẩn bị
Ban an toàn giao thông tỉnh Quảng Ngãi động viên cha của nạn nhân Nguyễn Ngọc Bình (giữa) cố gắng vượt qua nỗi đau mất con
Phờ phạc bên quan tài vợ, anh Võ Ngọc Ảnh (45 tuổi) – chồng chị Đặng Thị Kim Hoa cho biết: “Ở miền quê này, ngoài cây lúa ra thì chẳng biết lấy gì để ăn. Tôi làm thêm nghề thợ hồ, kiếm ba cọc ba đồng hàng ngày nuôi con, còn vợ tôi tích cóp lo mua sách vở, quần áo và các đồ dùng trong gia đình. Giờ này vợ tôi đã ra đi, một mình tôi khó lo cho 3 đứa con ăn học đến nơi đến chốn, đặc biệt vào mùa mưa, hầu như tôi thất nghiệp dài ngày”.
Chị Đặng Thị Kim Hoa ra đi để lạ 3 người con, trong đó con gái đầu đang học cao đẳng, con gái thứ hai học lớp 12 và con trai út học lớp 9. Cùng với tình cảnh như chồng chị gái Kim Hoa, chồng nạn nhân Thơm cũng hành nghề thợ hồ, hai vợ chồng có 2 người con trai đang tuổi ăn học.
Ngược dòng sông Trà Khúc, PV tìm đến gia đình nạn nhân Nguyễn Ngọc Bình (27 tuổi, ngụ xã Nghĩa Hà, huyện Tư Nghĩa, Quảng Ngãi). Cái chết đột ngột của chàng trai chưa vợ, khiến cả làng quê yên bình chan đầy nước mắt.
Giám đốc Sở GTVT Quảng Ngãi (bìa trái) hỗ trợ cho gia đình nạn nhân Đặng Thị Kim Hoa
Giám đốc Sở GTVT Quảng Ngãi (bìa trái) hỗ trợ cho gia đình nạn nhân Đặng Thị Kim Hoa
"Khi nhận tin từ Công an tỉnh Khánh Hòa, cả gia đình như chết lặng rồi òa khóc, chỉ mong con tôi không phải trong những nạn nhân xấu số kia. Giờ cháu nó đi rồi, cả gia đình chắc sẽ lâm vào cảnh túng thiếu, vì cháu Bình là lao động chính trong gia đình. Hai vợ chồng tôi thì tuổi già, sức yếu nên chỉ làm nông và xẻ lốp xe để kiếm cơm qua ngày”, ông Nguyễn Văn Em – cha ruột nạn nhân giải bày.
Nạn nhân Nguyễn Văn Bình hiện đang hành nghề nhôm kính, là người con thứ 3 trong gia đình có 5 người con (4 gái và 1 trai).
Chia sẻ nỗi đau
Trao đổi với PV Dân trí sáng 9/3, ông Đặng Văn Minh – Giám đốc Sở GTVT tỉnh Quảng Ngãi cho biết: “Chúng tôi cử một Phó Giám đốc Sở vào TP.Cam Ranh để hỗ trợ và phối hợp với cơ quan chức năng làm rõ nguyên nhân. Qua xác minh, vụ tai nạn làm 9 người dân Quảng Ngãi chết tại chỗ, 34 người bị thương (trong đó có 24 người bị thương nặng) và có khả năng cứu sống hoàn toàn số nạn nhân bị thương”.
Ngày ly hương vào mùng 8-3 là ngày định mệnh đối với chị Kim Hoa
Ngày ly hương vào mùng 8-3 là ngày định mệnh đối với chị Kim Hoa
Trong sáng cùng ngày (9/3), Sở GTVT đã đến thăm viếng gia đình 9 nạn nhân bị tử nạn và hỗ trợ mỗi gia đình 3 triệu đồng. Đối với nạn nhân bị thương, Sở GTVT hỗ trợ người bị thương nặng 2 triệu đồng và 1 triệu đồng đối với người bị thương nhẹ.
Đối xe gây tai nạn, hãng xe Chín Nghĩa hỗ trợ mỗi người tử vong 2 triệu đồng, đồng thời hỗ trợ chi phí mai táng, vận chuyển và điều trị nạn nhân từ 3 – 10 triệu tùy trường hợp.
Ông Bạch Ngọc Lâm – Hiệu trưởng trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Sơn Tịnh) cho biết:“Chị Đặng Kim Hoa có con gái học trong trường, với mất mát này, nhà trường quyết định miễn tất cả các khoản nộp đối với con nạn nhân. Bên cạnh đó, nhà trường cùng thầy cô giáo, học sinh và ngành đã hỗ trợ nhiều nguồn kinh phí khác giúp gia đình lo hậu sự”.
Người dân Tịnh Thiện khóc tiếc thương hai chị em lam lũ
 Người dân Tịnh Thiện khóc tiếc thương hai chị em lam lũ
Theo Dân trí
http://dep.com.vn/Luot-bao-247/Ngay-83-dinh-menh-cua-hai-chi-em-ruot-ban-bao-dao/22257.dep

Đọc thêm…
Comments
0 Comments

Bài toán tuổi hưu

tháng 3 09, 2013 |

Kéo dài tuổi về hưu thêm 5 năm nữa cho các quan chức quản lý là điều ít khả thi.  Lý do là vì xã hội không ủng hộ. Thêm 5 năm làm “quan” là thêm 5 năm cống hiến hay thêm 5 năm bổng lộc? 
Có vẻ như cái mà dư luận tin chính là vế sau của câu hỏi. Mà như vậy, thì chẳng có lý do gì để ủng hộ việc kéo dài tuổi về hưu cả. Đây - có lẽ - cũng là cách xã hội bày tỏ sự tín nhiệm của mình đối với nền quan chế. Sự tín nhiệm này có vẻ đang là điều đáng phải băn khoăn hơn là đáng được tự hào. Quả vậy, nếu các quan chức chỉ biết chăm lo phục vụ nhân dân và làm điều này một cách hiệu quả, thì tại sao lại phản đối việc họ làm như vậy thêm 5 năm nữa?

Kéo dài tuổi về hưu trong tình hình hiện nay quả thực không khả thi về mặt chính trị. Thế nhưng, tiếc thay, đây lại là một vấn đề kỹ thuật nhiều hơn là một vấn đề chính trị. Đóng ít, sống lâu, tiền đâu mà trả. Với việc đóng bảo hiểm xã hội và hưởng lương hưu như hiện nay, quỹ này chắc chắn sẽ vỡ.

Dưới đây là những con số cho thấy tương lai mờ mịt của Quỹ bảo hiểm xã hội Việt Nam. Với mức đóng bảo hiểm như hiện nay, thì đóng bảo hiểm 20 năm chỉ đủ chi trả cho khoảng 7-8 năm lương hưu. Tuổi về hưu thực tế ở nước ta khá thấp. Trong những năm 2007-2011, tuổi về hưu trung bình là trên 53 (nam là 55, nữ là 51,5).

Như vậy, nhìn chung, lấy mức trung bình cả nam lẫn nữ, chúng ta đóng lương hưu được khoảng trên dưới 29 năm, đủ chi trả cho trên dưới 10 năm. Thế nhưng tuổi thọ trung bình của nước ta đang tăng lên. Theo số liệu của năm 2010, tuổi thọ trung bình  của nước ta là 73. Số học sơ đẳng cho thấy, chúng ta đang hụt nguồn chi cho khoảng trên dưới 10 năm lương hưu. Thiếu hụt khoảng một nửa nguồn chi! Sự già hoá dân số đang làm cho vấn đề càng trở nên trầm trọng. Nếu năm 2000 chúng ta có 34 người đóng bảo hiểm xã hội/1 người hưởng lương hưu, thì năm 2010 còn 10,7 người đóng bảo hiểm xã hội/1 người hưởng lương hưu và năm 2011 chỉ còn 9,9 người đóng bảo hiểm/1 người hưởng lương hưu.

Giải pháp cơ bản để xử lý việc thiếu hụt quỹ bảo hiểm xã hội là phải tăng thời gian đóng bảo hiểm xã hội. Nói cách khác là phải kéo dài tuổi về hưu. Như đã nói ở trên, đây là một vấn đề kỹ thuật. Việc trì hoãn không những không làm cho vấn đề biến mất, mà càng chỉ làm cho nó thêm nghiêm trọng mà thôi. Tất nhiên, nguyên tắc là phải kéo dài tuổi về hưu của tất cả mọi người chứ không chỉ của các quan chức.
    http://laodong.com.vn/Su-kien-binh-luan/Bai-toan-tuoi-huu/104456.bld
    Đọc thêm…
    Comments
    0 Comments

    Cảnh báo về giáo dục nhân cách

    tháng 3 09, 2013 |

    TP - Điểm giống nhau ở hai vụ do Lê Văn Luyện (18 tuổi) và Nguyễn Hữu Dưỡng (27 tuổi) gây ra là cả hai đều trong độ tuổi thanh niên, là người lao động bình thường, chưa từng có tiền án, tiền sự nhưng phạm tội ác dã man.
    TS Phạm Hồng Tung
    TS Phạm Hồng Tung.
    Đặc biệt, cả hai thanh niên này đều quyết tâm thực hiện đến cùng hành vi phạm tội của mình để đạt được mục đích. Điều đó chứng tỏ những kẻ như Luyện, Dưỡng đã không hề run sợ, ngần ngại gì khi phạm tội ác, khi giết người cướp của! Đây thực sự là điều không bình thường trong nhân cách của hai cá thể này. Nhưng hãy quan sát xem!
    Không ít người, bao gồm cả thanh niên và người lớn tuổi, cũng không hề mảy may ngần ngại khi vượt đèn đỏ, xả rác, hay làm những điều xấu khác như vu oan giá họa, hãm hại nhau vì lợi ích vị kỷ của mình! Có cái gì đó đang bất ổn trong nhân tâm của xã hội? Đây thực sự là những cảnh báo rất nghiêm trọng đối với xã hội ta nói chung.
    Ngôi nhà nơi hung thủ Nguyễn Hữu Dưỡng đã sinh ra và lớn lên (ảnh lớn). Dẫn giải đối tượng từ Công an huyện Đông Hưng, Thái Bình về trụ sở Phòng CSHS Công an Hà Nội (ảnh nhỏ) Ảnh: Tuấn Nguyễn - Lê Dương
    Ngôi nhà nơi hung thủ Nguyễn Hữu Dưỡng đã sinh ra và lớn lên (ảnh lớn). Dẫn giải đối tượng từ Công an huyện Đông Hưng, Thái Bình về trụ sở Phòng CSHS Công an Hà Nội (ảnh nhỏ).            Ảnh: Tuấn Nguyễn - Lê Dương.
    Gạt ra một bên hoàn cảnh cụ thể đã dẫn Luyện và Dưỡng đến hành vi phạm tội man rợ đó (chơi games mắc nợ, vay nợ đến kỳ không có tiền trả vv…) chúng ta phải ý thức sâu sắc mấy vấn đề sau:
    Thứ nhất, trong mỗi con người đều tồn tại sẵn cả cái Thiện và cái Ác. Hai mặt đó luôn đấu tranh gay gắt với nhau và cùng tham gia điều chỉnh cách thức hành vi của con người hằng ngày.
    Nền tảng nhân cách xã hội và nhân cách cá nhân sẽ khiến cho cái Ác bị kìm chế, bị trấn áp, cái Thiện được khuyến khích, được nuôi dưỡng và thôi thúc, khiến cho con người tránh xa cái Ác, hướng tới cái Thiện và kết quả là làm việc tốt.
    Nhưng nếu cái Ác không bị kìm chế và trấn áp, cái Thiện không được khuyến khích thì bất cứ khi nào, bất cứ ai cũng có thể bị cái Ác khống chế và dẫn đến làm việc xấu, phạm tội. Việc này bắt đầu từ những việc nhỏ nhất, hằng ngày, như vứt rác ra xung quanh, quay cóp bài khi đi học, đua đòi, ăn chơi hay nuôi dưỡng những tham vọng bất chính.
    Vì vậy, muốn khuyến Thiện phải trừng Ác, muốn trừng Ác thì phải khuyến Thiện trong giáo dục nhân cách con người, từng ngày, từng giờ, ở tất cả các môi trường.
    Thứ hai, rõ ràng là trong môi trường xã hội ta có cái gì đó đang bất ổn, bất ổn nghiêm trọng. Ở đó, cái Ác chưa bị dư luận lên án nghiêm khắc và đủ mạnh mẽ (khi xử Lê Văn Luyện còn có những thanh niên hò hét, cổ vũ tên này! Kẻ đua xe cũng có fans cổ vũ nữa!).
    Pháp luật trừng trị cái Ác cũng chưa đủ mạnh. Ở Đức chẳng hạn, người ta có thể phê bình nhau, nhưng hễ động chân, động tay đánh nhau thì bị xử phạt rất nặng. Người ứng xử thô bạo, tấn công người khác phải bồi thường một khoản tiền gọi là “tiền đau đớn” (Schmerzengeld) rất cao.
    Còn ở ta, chỉ khi nào gây thương tích, làm tổn hại cho người bị hại từ 11% sức khỏe thì mới có thể bị truy tố, xử phạt! Điều này góp phần làm cho trong ứng xử, người ta, nhất là thanh niên, thiếu tôn trọng người khác và tôn trọng chính mình, dễ có xu hướng sử dụng bạo lực, nắm đấm, để giải quyết xung đột.
    Môi trường đó khiến cho nhiều thanh niên không biết kìm chế, vì một cái nhìn “đểu” cũng có thể đánh nhau, thậm chí giết người. Theo tôi, cần phải cải thiện nhanh môi trường ý thức pháp quyền trong xã hội ta.
    Thứ ba, trong xã hội ta hiện nay đang thịnh hành lối sống, lối suy nghĩ “chộp giựt”, từ người lớn đến trẻ em đều không được giáo dục một quy tắc tuyệt đối tuân thủ nguyên tắc cái gì không phải của mình thì không được lấy.
    Vì vậy, một số người lạm dụng vị trí của mình tham ô, tham nhũng (chiếm của công), một số người khác thì lừa đảo bằng nhiều thủ đoạn chiếm đoạt của người khác (kinh doanh gian dối, lập hụi, giật hụi vv… miễn sao giàu cho nhanh!).
    Sống giữa môi trường đó thì một số thanh niên không làm chủ được bản thân rất dễ sa vào các hành vi như của Dưỡng, Luyện để chiếm đoạt những thứ không phải của mình một cách bất chính, bất chấp thủ đoạn. Vì vậy, việc xây dựng một xã hội công dân với ý thức pháp quyền thực sự đang trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết.
    Trong nghiên cứu về thanh niên, chúng tôi đã cảnh báo về tình trạng lây lan của một số lối sống tiêu cực trong thanh niên, như: hành xử hung bạo, bất chấp pháp luật, vô cảm, thực dụng và ích kỷ. Rất mong qua vụ việc này, dư luận lên án nghiêm khắc hơn nữa cái Ác. Và xã hội, nhà nước, gia đình, nhà trường có những giải pháp kiên quyết hơn, hiệu quả hơn để giáo dục thanh niên hướng Thiện.
    Tiến sĩ Phạm Hồng Tung - Đại học Quốc gia Hà Nội
    Phương Hiếu ghi
    TS tâm lý Nguyễn Kim Quý: Xuống cấp về đạo đức
    Kẻ sát nhân xuất phát từ nông thôn, chưa tiền án tiền sự khiến dư luận càng lo lắng hơn, mối nguy hiểm ngày càng nhiều khi cái ác len lỏi đến tận những thanh niên nông thôn. Hậu quả của những vụ giết người cướp của ngày càng tăng với tính chất tội phạm nguy hiểm chứng tỏ sự xuống cấp về đạo đức và bộc lộ nhiều điểm yếu trong công tác giáo dục tại gia đình, trong nhà trường và xã hội.
    Khi giáo dục không làm cho tính khuyến thiện trong mỗi con người được nhân lên tức là lúc cái ác len lỏi và chi phối hành động, lối sống, đặc biệt là trong bộ phận giới trẻ. Đó là nguyên nhân tuổi tội phạm ngày càng trẻ và tính chất côn đồ, nghiêm trọng tăng.
    Mặt khác, hậu quả từ phim ảnh hành động, game bạo lực trình chiếu tràn lan càng khuyến khích, chi phối bộ phận thanh niên làm theo, giết người không ghê tay như phim ảnh.
    Chủ tịch Hội tâm lý giáo dục Hà Nội Nguyễn Tùng Lâm: Giáo dục giá trị sống
    Theo tôi có 3 vấn đề cần làm rõ để giảm bớt bạo lực trong thanh niên. Thứ nhất, cần phải làm cho thanh niên biết chịu trách nhiệm về hành vi của mình, pháp luật cần xử lý nghiêm minh bằng những hình phạt nặng đủ sức răn đe, cảnh báo người trẻ.
    Thứ hai, trong nhà trường hiện nay chỉ dạy học sinh về kỹ năng sống thôi chưa đủ, bởi bài học đó chỉ giúp họ có những chuẩn mực trong ứng xử giao tiếp.
    Điều quan trọng, từ bậc mầm non đến bậc đại học cần nhấn mạnh đến các bài học giá trị sống, dạy học sinh biết yêu thương con người, trân trọng giá trị cuộc sống của mọi người. Những bài học này được nhắc đi nhắc lại, đi sâu vào tiềm thức của mỗi bạn trong quá trình trưởng thành.
    Thứ ba, dư luận xã hội cần lên án mạnh mẽ những hành động xấu của người trẻ đồng thời cần xây dựng một xã hội có ứng xử nhân văn để người trẻ có nhận thức đúng đắn, tránh mắc sai lầm.
    TS Trịnh Hòa Bình (Viện xã hội học Việt Nam)Bước trượt của hành vi lệch chuẩn
    Để giảm bớt hành động lệch chuẩn, để cái ác không len sâu vào người trẻ cần có những giải pháp đồng bộ từ nhà trường đến xã hội, định hướng, giáo dục cho họ ý thức tốt hơn về pháp luật, có bản lĩnh vững, nói không với hành động xấu.
    Ở môi trường gia đình, cần giáo dục cho người trẻ những bài học yêu thương, biết quan tâm, chăm sóc người khác và ý thức về trách nhiệm với hành động của mình. 
    Phương Hiếu - Hải Yến ghi

    Nguồn:
    http://www.tienphong.vn/Gioi-Tre/567106/Canh-bao-ve-giao-duc-nhan-cach-tpp.html
    Đọc thêm…
    Comments
    0 Comments

    Tai nạn giao thông thảm khốc ở Khánh Hòa, 11 người chết

    tháng 3 08, 2013 |

    (TNO) Theo thông tin từ Công an TP.Cam Ranh (Khánh Hòa), lúc 0 giờ 40 phút sáng nay 8.3, tại Km 1497+150 trên QL1A, đoạn thuộc tổ dân phố Nghĩa Bình, P.Cam Nghĩa, TP.Cam Ranh xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng khiến 11 người chết, hàng chục người bị thương.

    Toàn cảnh vụ tai nạn giao thông thảm khốc tại P.Cam Nghĩa, TP.Cam Ranh, Khánh Hòa - Đồ họa: Vy Anh
    Thời điểm trên, xe khách mang biển kiểm soát 76M-1154 do Võ Ngọc Phương (31 tuổi, trú H.Đức Phổ, Quảng Ngãi) điều khiển, chạy hướng Bắc - Nam đã tông vào xe khách biển kiểm soát 77B-003.69 do Lý Thanh Dũng (42 tuổi, trú H.Hoài Nhơn, Bình Định) chạy chiều ngược lại.
    Vụ tai nạn làm 9 người chết tại chỗ, 2 người chết trên đường đưa đi cấp cứu; 9 người khác bị thương nặng, hiện đang được cấp cứu tại Bệnh viện Cam Ranh và Bệnh viện huyện Cam Lâm (Khánh Hòa).

    Hiện trường vụ tai nạn
    Cơ quan chức năng xác định nguyên nhân ban đầu dẫn đến vụ tai nạn giao thông là do xe 76M-1154 chạy quá tốc độ, đi không đúng phần đường.
    Sau khi nhận được tin báo, Công an TP.Cam Ranh đã đến giải tỏa hiện trường, không để xảy ra ách tắc giao thông.
    Công an TP.Cam Ranh đã tham mưu cho UBND TP.Cam Ranh hỗ trợ trước mắt 2 triệu đồng/người tử vong, 1 triệu đồng/người bị thương nặng, 500.000 đồng/người bị thương nhẹ.
    Theo thông tin từ Bệnh viện đa khoa khu vực TP.Cam Ranh, nơi đây đã tiếp nhận 48 nạn nhân bị thương trong vụ tai nạn giao thông xảy ra ở P.Cam Nghĩa. Trong số này có 23 người bị thương nặng như chấn thương sọ não, gãy xương, đa chấn thương.
    Bệnh viện đã mổ cấp cứu 5 ca bị thương và đang tiếp tục phẫu thuật cấp cứu các nạn nhân nặng khác. Một ca bị chấn thương sọ não nặng đã được chuyển đến Bệnh viện đa khoa tỉnh Khánh Hòa.
    Bệnh viện đa khoa huyện Cam Lâm cho biết đã tiếp nhận 11 ca bị thương trong vụ tai nạn giao thông này và hiện đang cấp cứu cho các nạn nhân.
    Theo ghi nhận của phóng viên, sáng nay nhiều người nhà của các nạn nhân phải chạy tới chạy lui để tìm kiếm thân nhân vì những người bị thương được đưa đi cấp cứu tại một trong ba nơi là Bệnh viện Cam Ranh, Bệnh viện huyện Cam Lâm và Bệnh viện đa khoa tỉnh Khánh Hòa.

    Các nạn nhân được cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa khu vực Cam Ranh - Ảnh: Nguyễn Chung
    Tại Bệnh viện đa khoa khu vực Cam Ranh, chị Nguyễn Thị Tuyết Loan (24 tuổi, quê Tịnh Trà, H.Sơn Tịnh, Quảng Ngãi) chưa hết hoảng hốt, nói: “Tôi vào TP.HCM, đi cùng con trai mới 15 tháng tuổi. Lúc xảy ra tai nạn, hai mẹ con đang chập chờn ngủ. Giật mình mở mắt thì tôi thấy mặt con đầy máu, máu cũng chảy từ đầu xuống hai bên má tôi”.
    Danh sách các nạn nhân vụ tai nạn ở Khánh Hòa, đang cấp cứu và điều trị tại Bệnh viện Đa khoa khu vực Cam Ranh (TP.Cam Ranh, Khánh Hòa), cập nhật đến 15 giờ 17 phút chiều nay, 8.3:
    1. Võ Minh Vương, 33 tuổi, Quảng Ngãi, gãy hở độ III xương ghe + trật khớp toàn bộ các xương bàn chân
    2. Nguyễn Văn Chí, 30 tuổi, Phù Mỹ, Bình Định, gãy hở độ III 1/3 dưới cẳng chân trái + gãy hở độ II 1/3 trên xương đùi trái + vỡ phức tạp mào chày trái
    3. Nguyễn Văn Tú, 25 tuổi, Thủy Nguyên, Hải Phòng, vết thương lóc da đầu + má phải + gối trái
    4. Lê Văn Tám, 45 tuổi, An Nhơn, Bình Định, vỡ lách
    5. Dương Chi, 47 tuổi, Quảng Ngãi, gãy hở độ II 1/3 dưới 02 xương cẳng chân phải
    6. Nguyễn Thị Mai, 42 tuổi, Đức Phổ, Quảng Ngãi, TD choáng chấn thương - Gãy xương chậu
    7. Một bệnh nhân chưa xác định danh tính, chấn thương sọ não kín - Tụ máu dưới màng cứng
    8. Nguyễn Ngọc Bình, 25 tuổi, Tư Nghĩa, Quảng ngãi, đa chấn thương
    9. Lâm Ngọc Lan, 55 tuổi, Quảng Ngãi, đa chấn thương - Chấn thương mặt + cẳng chân (P)
    10. Nguyễn Thành Lâm, 23 tuổi, Bình Sơn, Quảng Ngãi, đa chấn thương - gãy kín xương đùi trái + chấn thương đầu mặt
    11. Thới Thị Thu Dung, 66 tuổi, Nghĩa Hành, Quảng Ngãi, vết thương phức tạp bàn chân trái
    12. Phạm Thị Kiều Liêm, 44 tuổi, Bình Sơn, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm
    13. Trần Phước Hòa, 37 tuổi, Tuy Phước, Bình Định, chấn thương gò má trái
    14. Nguyễn Quốc Đạt, 29 tuổi, Nghĩa Hòa, Quảng Ngãi, CT ngực - TD gãy xương chậu
    15. Nguyễn Nông, 49 tuổi, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi, gãy xương cẳng chân trái
    16. Lê Thị Sang, 53 tuổi, Phù Cát, Bình Định, chấn thương cẳng chân trái - Đa thương phần mềm
    17. Phạm Văn Sáng, 38 tuổi, Tuy Phước, Bình Định, đa thương phần mềm
    18. Trịnh Văn Anh, 36 tuổi, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi, TD CTSN - TD gãy kín xương cẳng chân, xương đòn
    19. Đỗ Thị Thu, 29 tuổi, Tân Phú, Đồng Nai, chấn thương mặt + lưng
    20. Phạm Minh Châu, 23 tuổi, Mộ Đức, Quảng Ngãi, gãy kín 1/3 dưới cẳng chân trái + đa vết thương phần mềm
    21. Kathi Thanh Thu, 35 tuổi, Tuy Phước, Bình Định, CT cột sống lưng - Đa thương phần mềm
    22. Dương Thanh Hiệp, 23 tuổi, Bình Sơn, Quảng Ngãi, đa VT phần mềm
    23. Nguyễn Hữu Đông, 27 tuổi, Hải Hà, Quảng Ninh, CT mạn sườn
    24. Bùi Mạnh Hùng, 30 tuổi, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm - TD gãy kín 1/3 trên 02 xương cẳng chân trái
    25. Đặng Văn Thương, 30 tuổi, Tư Nghĩa, Quảng ngãi, đa thương phần mềm
    26. Phan Văn Nông,  54 tuổi, Tuy Hòa, Phú Yên, CT cột sống cổ
    27. Phạm Văn Hải, 60 tuổi, Tuy Hòa, Phú Yên, trật khớp cổ chân (P)/CT đầu
    28. Hà Công Đồng, 43 tuổi, Tuy Hòa, Phú Yên, vết thương phần mềm khuỷu trái/ CT đầu
    29. Lê Ngọc Thắng, 22 tuổi, Quảng Ngãi, CT đầu/ VT cẳng chân phải
    30. Nguyễn Tấn Tài, 25 tuổi, Quảng Ngãi, CT đầu mặt
    31. Trần Văn Hiếu, 22 tuổi, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm
    32. Nguyễn Thị Bốn, 77 tuổi, Phú Yên, đa chấn thương
    33. Võ Thị Xuân Yến, 22 tuổi, Quảng Ngãi, TD vỡ xương bánh chè trái/ CT mặt
    34. Nguyễn Văn Thu, 20 tuổi, Quảng Ngãi, đa vết thương phần mềm - CT đầu - CT cột sống TL
    35. Lê Anh Tuấn, 20 tuổi, Bình Định, gãy xương đòn trái
    36. Nguyễn Thị Tuyết Loan, 25 tuổi, Quảng Ngãi, CT đầu/Đa thương phần mềm/TD CTSN kín
    37. Nguyễn Thị Trà My, 22 tuổi, Quảng Ngãi, gãy ngón II bàn chân trái
    38. Trịnh Huy Ngọc Bảo, 15 tháng, Quảng Ngãi, TD chấn thương SN kín
    39. Nguyễn Dương Tư, 17 tuổi, Quảng Ngãi, chấn thương bàn chân trái/ Đa thương phần mềm
    40. Trần Minh Thiên, 25 tuổi, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm
    41. Đinh Thị Ly, 47 tuổi, Quảng Ngãi, chấn thương đầu + khuỷu tay trái và cẳng chân trái
    42. Phan Thị Thảo, 24 tuổi, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm
    43. Đặng Văn Dũng, 50 tuổi, Phú Yên, TD chấn thương cột sống cổ/TD u mỡ vùng cổ gáy
    44. Phạm Vĩnh Thuận, Quảng Ngãi, gãy kín 1/3 giữa xương cẳng chân trái/ Đa thương phần mềm/TD gãy xương đòn trái
    45. Huỳnh Văn Thiên, CT vai trái
    46. Nguyễn Thành Tuy, 46 tuổi, đa thương phần mềm/CT khớp gối phải
    47. Nguyễn Văn Ninh, 30 tuổi, Quảng Ngãi, chấn thương đùi trái
    48. Huỳnh Thị Ngọc, 43 tuổi, Quảng Ngãi, chấn thương cột sống thắt lưng
    49. Phạm Thị Liên, 48 tuổi, Quảng Ngãi, đa thương phần mềm
    Mẹ con chị Nguyễn Thị Tuyết Loan đang nằm điều trị tại Bệnh viện đa khoa khu vực Cam Ranh
    Mẹ con chị Nguyễn Thị Tuyết Loan đang nằm điều trị tại Bệnh viện đa khoa khu vực Cam Ranh - Ảnh Nguyễn Chung
    Danh sách các nạn nhân tử vong
    1. Võ Ngọc Phương, 31 tuổi, Phổ Hòa, Đức Phổ, Quảng Ngãi
    2. Lý Thanh Dũng, 42 tuổi, An Nhơn, Bình Định
    3. Trà An Phú, 39 tuổi, KP4, Thống Nhất, Biên Hòa, Đồng Nai
    4. Ngô Hữu Phước, 27 tuổi, KP7, thị trấn Tân Phú, Tân Phú, Đồng Nai
    5. Lê Trịnh Duy Khoa, 36 tuổi, Nhơn Hòa, An Nhơn, Bình Định
    6. Nguyễn Văn Phan, 39 tuổi, Bình Trung, Bình Sơn, Quảng Ngãi
    7. Đặng Hoàng Anh Tuấn, 23 tuổi, Quảng Phú, TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi
    8. Nguyễn Ngọc Bình, 25 tuổi, Nghĩa Hà, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi
    9. Ba nạn nhân nữ khác chưa xác định được danh tính

    Vụ tai nạn làm 11 người chết và chục người bị thương

    Phần đầu 2 xe khách bị nát vụn

    Vụ tai nạn xảy ra vào lúc rạng sáng nay

    Hiện trường vụ tai nạn
    Nguyễn Chung
    Ảnh do Phòng CSGT Công an tỉnh Khánh Hòa cung cấp
     Nguồn
    http://www.thanhnien.com.vn/pages/20130308/tai-nan-giao-thong-tham-khoc-o-khanh-hoa-11-nguoi-chet.aspx
    Đọc thêm…
    Comments
    0 Comments